Chùm thơ của Nguyễn Vĩnh Bảo (Tp. Hồ Chí Minh).

Tác giả Nguyễn Vĩnh Bảo tên thật là Nguyễn Văn Thanh;

Hội viên HNVTPHCM;

Chỗ ở hiện nay: 525/60 Đường Huỳnh Văn Bánh,

P. 14 Quận Phú Nhuận T/P HCM.

Email: nguyenvinhbao48@gmail.com;

Đ/T: 0765577262

NHỚ CƠN NẮNG QUÊ TÔI

 

Nắng nào cũng giống nhau thôi
cũng từ một phía mặt trời trên cao
ở đây* sợi nắng "ngọt ngào"
đã gần hết hạ mà sao vẫn còn


nắng như vừa mới đương son
bốn giờ đã nhú đầu non gọi mời
mấy con quạ "hát" ngang trời
chiều mây phủ kín rối bời nắng ơi


ước gì nắng ở quê tôi
cũng như nắng ở đây thôi đỡ buồn
mỗi khi nắng đổ mưa tuôn....
cuộc đời lam lũ bắt nguồn từ đây?


nhưng mà cũng lạ lắm thay
cùng chung một mặt trời này.... thế nhưng
nghĩ thương bao cảnh... đã từng
lo cơm, gạo nước còng lưng sớm chiều


ở đây cái nắng khác nhiều
chỉ mong một nửa những điều ước thôi
đừng làm phật ý ông trời....
chắc là nắng lửa quê tôi không còn
* Nói về nắng hạ ở Tokyo

Tokyo 7/2019


SÔNG CHANH ƠI!

 

Sông Chanh* mãi tuổi hai ba**

Cánh cò bay nả bay qua mỗi ngày?

Lục bình trôi, thoáng bóng mây

Đêm trăng gieo những vần quay quắt lòng

Bạch đàn lả lướt bên sông

Xa xa vạt lúa thơm nồng đất quê

Ngày đi em đợi trên đê

Bóng em sóng sánh lời thề của nhau

Và bao nhiêu ấy …đã lâu

Nhớ nhung chín cả những câu…mới từng

Gặp nhau sao cứ dửng dưng

Mấy lần hỏi lại ngập ngừng…bước đi

Sông Chanh vẫn tuổi đương thì?

Nếu sông làm chứng… những gì….biết đâu

Nét quê còn bám chân cầu

Phai phai giọt nắng, giọt ngâu rêu mờ

Đường chiều thả bước ngẩn ngơ

Tôi mơ thuở ấy bây giờ còn không

*Tên con sông thuộc huyện Vĩnh Bảo – Hải Phòng

** Dấu mốc thời gian xa quê.

GỌI TÊN EM

 

Mây phủ đầy giông gió

náu chờ mùa trăng em

dỗ nhau vào giấc ngủ

khúc dạo đầu không tên

 

Dậy men từ mùa trước?

hương thời gian dập dìu

đêm nghiêng mình trở giấc

ngỡ như là đang yêu

 

Nhủ cùng nhau sánh bước

dũ bỏ miền tương tư

đêm rắc ngàn nỗi nhớ

đẫm tình cả trang thư

 

Và đêm say say mãi

có ai thừa nhận đâu

ngày tiếp ngày qua mau

chỉ còn trong ký ức

 

Ai dục lòng... đánh thức

cho môi mềm ngọt êm

gọi tên người trong đêm

giọt tình loang… tiếc nuối!