Chùm thơ của Đỗ Thị Minh Cầm (Q. Cầu Giấy-Hà Nội)

Nhà thơ Đỗ Thị Minh Cầm, bút danh: Cầm Đỗ; là Tiến sĩ-bác sĩ y khoa;  PGĐ trung tâm thơ ca HN; QTV trang Thơ tình hay, Trang thơ người HN, Diễn đàn người yêu thơ...Hiện trú tại Dương Quảng Hàm, Quan Hoa, Cầu Giấy, Hà Nội.Email: dominhcam@gmail.com; ĐT : ‪0912211661.

CÁC TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN:

Hoa đỏ trên lối cũ- NXB Hội Nhà văn; Anh của những giấc mơ- NXB Hội Nhà văn; Biển và anh- NXB Hội Nhà văn; Bốn mùa thơ- NXB Hội Nhà văn; Hoa cải bay đi- NXB Hội Nhà văn; Như thuở ban đầu có 60 bài (thơ innchung 5 tác giả)- NXB Hội Nhà văn.

HẠ ĐÃ VỀ

Hạ đã về anh có nhớ hay không
Sắc nắng như cũng thêm nồng, rực rỡ
Hoa mùa hạ đang đua nhau bừng nở
Tím Bằng lăng và đỏ thắm Phượng hồng...

Hạ đã về rồi anh có về không
Chiều không nhau gót sen hồng ai thả
Dọc Hồ Tây dáng liễu tha thướt quá
Tiếng chuông chùa vọng lắng cả không gian

Hạ đã về lòng thêm nhớ mênh mang
Tiếng ve ngân miên man vùng hoài niệm
Cây sấu già trải lá vàng thành đệm
Em chờ anh... ngồi đếm tháng ngày xa

Bao con đường ta đã dắt nhau qua
Nơi góc phố vẫn hàng hoa ngày ấy
Hương Loa kèn và lời yêu còn đấy
Đã xa rồi... lại khơi dậy trong tim

Anh có về để cùng em kiếm tìm
Những dấu yêu đằm sâu miền ký ức
Những đêm hè lại cùng nhau thao thức
Chép chuyện chúng mình thành những vần thơ.

 

NẾU BIẾT MỘT NGÀY PHẢI SỐNG KHÔNG NHAU

Nếu biết một ngày phải sống không nhau

Em đã yêu anh nhiều hơn có thể

Dẫu biết rằng điều đó thật không dễ

Nhưng em sẽ cùng anh chắt chiu niềm hạnh phúc ngọt ngào

 

Em sẽ yêu anh nhiều hơn những ngày đông khát khao

Những ngày hạ nồng nàn

Những ngày thu lãng mạn

Và những ngày xuân đắm say

 

Em sẽ kéo dài hơn những tháng ngày

Để phút bên nhau không là ngắn ngủi

Em sẽ xoá đi những lúc mình giận dỗi

Những hờn ghen, những cãi vã đời thường

 

Em sẽ nối dài hơn những khoảnh khắc yêu thương

Viết tặng anh nhiều hơn những vần thơ

Nhớ nhung hơn những lúc mong chờ

Và hát nhiều hơn những bản tình ca anh thích

 

Em sẽ chẳng bao giờ bóc lịch

Để thời gian cũng ngừng trôi

Mình được bên nhau đến hết cuộc đời

Và yêu nhau nhiều hơn có thể

 

Để hôm nay em không nuối tiếc nhiều đến thế

Nếu biết một ngày phải sống không nhau...

 

EM LÀ GÌ TRONG TÔI?

Khi giao mùa em là gió mùa thu

Cứ dịu dàng khẽ ru tôi giấc ngủ

Em nửa khuyết cho vầng trăng tôi đủ

Là men say tôi đã ủ bao ngày

 

Em vần thơ cho hồn say ngất ngây

Là nỗi nhớ đong đầy khi xa vắng

Là niềm vui, là nỗi buồn thầm lặng

Để không em tôi trống vắng khôn cùng

 

Em là gì trong tôi em biết không

Cái nhìn đầu tiên mắt chìm trong mắt

Tôi đã hiểu thuyền tình neo bền chặt

Chẳng thể rời khỏi đáy mắt của em

 

Em là vì sao vẫn sáng đêm đêm

Nguồn ánh sáng xua tan đời u tối

Khi bên em lòng cứ luôn bối rối

Em nàng thơ khơi gợi vạn tứ thơ

 

Em là bến mộng, em là thuyền mơ

Em là người tôi chờ từ bao kiếp

Em là ai chỉ một mình tôi biết

Tình yêu mặn mòi da diết trong tôi.

 

NƯỚC MẮT ĐÀN BÀ

Người đàn bà thường khóc khi hạnh phúc

Nước mắt rơi cả lúc được yêu thương

Trước gian nan chẳng khóc rất kiên cường

Nhưng lại khóc bởi chuyện thường nhỏ bé

 

Kiêu hãnh chắt chiu tình yêu là thế

Vẫn muốn được lau giọt lệ yếu mềm

Dẫu khóc dẫu cười thì vẫn là em

Cứ ghét yêu với mọi niềm cảm xúc

 

Vui, buồn, giận... thương yêu hay bực tức

Cũng chân thành hết mực trái tim yêu

Nước mắt vì đâu đã chảy rất nhiều

Khi biết ai ngược chiều con đường nhỏ

 

Biết không vẹn của riêng nhau nhịp thở

Tự dối lòng trời trở gió... mắt cay

Nước mắt rơi là chưa hết đắm say

Còn bình thản đi qua ngày dông tố

 

Đừng ngạc nhiên đàn bà là thế đó

Giọt mặn mòi vốn có tặng riêng người

Một lúc nào giọt nước mắt ngừng rơi

Là lúc đã... nơi tận cùng... đau khổ.