Chùm thơ của Kim Quốc Hoa

TÂM SỰ CÙNG VŨ TRỤ

Quả trứng nở ra con gà

Con gà lớn lại đẻ ra trứng hồng

Chu trình cứ thế quay vòng

Gà đẻ ra trứng trứng bong ra gà

Còn theo học thuyết lại là

Con vượn, con khỉ hóa ra con người

Thế nhưng rất khó trả lời

Tại sao loài khỉ hiện thời giữ nguyên?

Xem trong thế giới tự nhiên

Mặt trời-Trái đất gắn liền với nhau

Cái gì có trước có sau

Đất liền và biển do đâu tạo thành?

Mặt trời đỏ, hành tinh xanh

Trải đất mải miết quay quanh mặt trời

Đi tìm nguồn cội khúc nhôi

Hình như vạn vật so Trời sinh ra?

Trăm năm trong cõi người ta” (*)

Con người nơi thế giới đa sắc màu

Đua nhau đi lễ đi cầu

Coi thiên đường chốn nhiệm mầu đức tin

Hướng lòng vào cõi tâm linh

Bụi trần trút bỏ lòng mình thảnh thơi!...

------

(*) Câu thơ trong Truyện Kiều của Nguyễn Du.

 

TÂM SỰ Ở CHỢ TÌNH SA PA

Khi mặt trời khuất núi xa

Sương mù dày đặc Sa Pa yên bình

Xôn xao nhất có chợ Tình

Nồng nàn hương rượu, rung rinh tiếng khèn

Gái trai nô nức đua chen

Về nơi hò hẹn giao duyên mặn nồng

Người Dao, người Dáy, người Mông…

Áo quần khăn thổ cẩm xông xênh màu

Khát khao giây phút gặp nhau

Dây tơ buộc chặt trong câu hát thề

Khèn môi khèn lá tỉ tê

Lời ca dìu dặt khiến mê mẩn người

Một khi đã bén duyên rồi

Đưa nhau về chốn sườn đồi sa-mu

Chìm trong huyền ảo sương mù

Tình yêu quấn quýt y như tơ hồng

Chợ Tình là chốn mênh mông

Để cho đôi lứa trải lòng đắm say.

 

TÂM SỰ RIÊNG MÌNH

Cho hay muôn sự tại ta

Những gì trải nghiệm quả là thấm sâu

Công danh như cuộc bể dâu

Bao nhiêu thành bại cơ cầu bấy nhiêu

Thời gian thấm thoắt phiêu diêu

Đò đưa năm tháng sớm chiều lênh đênh

Bao phen lên thác xuống ghềnh

Vui buồn lắm lúc bồng bềnh lãng du

Khi bơi trong biển sương mù

Khi như vị tướng khi như quân cờ

Lúc say lúc tỉnh lúc mơ

Tâm hồn chống chếnh làm thơ để đời

Tình yêu lãng mạn một thời

Cho ta nếm trải ngọt bùi đắng cay

Bấy nhiêu năm sống thơ ngây

Cứ vô tư cứ tràn đầy hồn nhiên

Mặc ai ghen ghét tị hiền

Mặc ai gây nhiễu gây phiền gây oan

Mình thì như kẻ đa doan

Chẳng lo đối phó chẳng toan đề phòng

Nghiệp văn chương trót đèo bòng

Dẹp đi mọi mớ bòng bong cho rồi!

Thương thay cho một chữ “TÔI”

Ngộ ra thì đã hỡi ôi…muộn màng!

 

TÂM SỰ LÚC HOÀNG HÔN

Cuối chiều đi bộ ven hồ

Tiễn mặt trời lặn đón chờ hoàng hôn

Bất ngờ lóe ánh sao hôm

Cây vú sữa tỏa hương thơm nồng nàn

Bầy chim sải cánh theo đàn

Trời xâm xẩm tím mơn man gió lùa

Ngân nga nhịp tiếng chuông chùa

Vầng trăng đầu tháng cũng vừa ló lên

Một mình đi giữa lặng yên

Bao nhiêu vương vấn bỗng nhiên không còn.

 

TÂM SỰ Ở HANG TÁM CÔ

Hôm nay trở lại Trường Sơn

Đường Hai Mươi (20) Quyết Thắng còn hoang sơ

Dừng chân chốn Hang Tám Cô

Ùa về những kí ức ngờ chiêm bao

Các anh các chị ngày nào

Tuổi xuân phơi phới đi vào miền Nam

“Pháo đài bay” Mỹ ầm ầm

Trút bom dọc tuyến lửa, tầm ban trưa

Vội vào hang trú ai ngờ

Bom rơi khối đá khổng lồ lấp hang

Những người chiến sĩ hiên ngang

Ôm nhau gọi mẹ vọng vang núi rừng.

Nắm hương bén lửa bập bùng

Đàn bươm bướm trắng bỗng dưng tràn về.

Lắng sâu mãi một lời thề

Chưa hết giặc Mỹ chưa về quê hương”

Các anh các chị lên đường

Hiến dâng trọn vẹn máu xương thân mình

Hi sinh trên đất Quảng Bình

Tạc vào thế kỉ dáng hình nước non.