Suy ngẫm bằng thơ của Thạch Đà

CUỘC SỐNG NÀY TƯƠI ĐẸP CHỈ CON NGƯỜI BÀY TRÒ NHẢM NHÍ Khủng hoảng kinh tế Chạy đua hạt nhân Buôn thần bán thánh Cuộc sống này tươi đẹp Chỉ con người bày trò nhảm nhí

 

 

 

CÁI XẤU CÁI ÁC THẮNG THẾ, BI KỊCH CHO XÃ HỘI
Nhân danh cái tôi yếu thế
Nhân danh cái tốt bị che mờ
Tôi xin tuyên ngôn:
Cái xấu cái ác thắng thế bi kịch cho xã hội!
Người lấy gì cứu vớt niềm tin
Người lấy gì chữa vết thương xã hội mục ruỗng
Lương tâm đứng đường cúi mặt
Lời nói u u minh minh từ xa lắc vọng về
Không thể kê đơn chữa bệnh cho xã hội
Cách tốt nhất là lãng quên sự thật


CÁI ÁC CỦA KẺ KHÁC
Đêm đêm những âm binh được triệu lên
Khoáy đảo giấc ngủ kẻ khác
Những câu thần chú bật dậy
Định tâm làm đau đớn kẻ khác
Những lời thị phi mang sóng gió
Mòn mỏi sức khỏe kẻ khác
Tôi tin vào con đường đạo đức
Tôi tin vào con đường phước thiện
Cái xấu cái ác của kẻ khác được điểm mặt
Đôi khi làm tôi giật mình
10/4/2013
CUỘC SỐNG NÀY TƯƠI ĐẸP CHỈ CON NGƯỜI BÀY TRÒ
NHẢM NHÍ
Khủng hoảng kinh tế
Chạy đua hạt nhân
Buôn thần bán thánh
Cuộc sống này tươi đẹp
Chỉ con người bày trò nhảm nhí
Ngộ độc thực phẩm
Ngộ độc niềm tin
Con người- một lữ hành –trên sa mạc
Vai mang theo ảo giác
Cái bánh vẽ không phải là bánh đấy
Biết vậy mà vẫn ăn
HÌNH ẢNH CỦA TRĂNG
Thiền
Trăng soi đáy nước
Hư ảo của cuộc đời
Thiền
Ngón tay chỉ trăng
Nữa sự thật không phải là sự thật
Trăng muôn đời là cảm xúc của thi sỹ
Trăng là công án của thiền sư
Hình ảnh của trăng không phải trăng
Hình ảnh của em không phải em
Thiền
Lặng câm
Thấu suốt tận đáy
LỘT TRẦN CHIỀU
Sống ba chiều
Vướng vào vòng lao lý
Sống bốn chiều
Gợi mở ánh từ bi
Đàn chó sẽ mạnh hơn với sức mạnh bầy đàn
Đứng một mình dễ trở thành thiếu bản lĩnh
Con người cũng mạnh hơn nếu đi theo bè phái
Cái đúng cái tốt lạc lõng xa dần khi đứng một mình
Có những sự thật càng nhìn càng xa
Thơ cứu rỗi những linh hồn cần cứu rỗi
NHẬT KÝ ĐI ĐƯỜNG
Đời vẫn còn bao trái ngang ,nghịch cảnh
Người vẫn còn ngổn ngang tình riêng
Con đường rất sợ con đường
Chỉ mù mờ phía trước
Đã đi không ngoái đầu nhìn lại
Đã đi không nói lời hối tiếc
Người đi không biết trước con đường mình đi
Thì thôi tới đâu hay tới đó
Vượt từng kí lô mét để đi
Đời còn nhiễu nhương
Người còn ngổn ngang
Không nói trước được điều gì
Người lữ hành còn dấn thân bước tới
Con đường vẫn là con đường
Chỉ có điều không biết đích đến
NHÌN XUNG QUANH ĐỂ KHÔN NGOAN
Tôi nhìn trời
Trời rộng lớn để nói lên ý chí và nghị lực
Tôi nhìn đất
Đất bao dung độ lượng và nhân từ
Tôi nhìn gió
Gió dậy cây biết sự mềm dẻo và linh hoạt
Tôi nhìn nước
Nước thẩm thấu như trí tuệ và tin yêu
Tôi nhìn người
Để học sự khôn ngoan không qua từng  trải
Nhìn xung quanh để khôn ngoan hơn
Nhìn xung quanh để có nhiều bài học
28/5/2013
NHỮNG MIÊN MAN TRÔI
Những ý nghĩ như bầy ngựa hoang chạy
Dòng sông vừa chảy vừa lạc dấu chính mình
Ta đứng ở sát na này chìm đắm trong nghìn sát na khác
Vọng thời gian một tiếng vang
Tĩnh tọa nơi này buộc ràng ý nghĩ
Ai hay ta đang vận động nhỏ bé vô cùng
Điểm không đầu giăng mắc điểm không cuối
Ta trôi trong vi sóng âm ba
Mất hút chỗ này lóe sáng chỗ khác
Ta nhỏ nhoi đừng hoài vọng bao la
Những ý nghĩ xuyên thủng vũ trụ
Những dòng sông còn gì giữa đại dương