Chùm thơ Nguyễn Văn Gia

Chẳng còn đâu Bóng tre xanh Quê nhà giờ đã trở thành cố hương Ngậm ngùi ta Giữa phố phường Mơ... Mùa trăng cũ Ruộng Vườn Tiếng chim.

 

 

RỖNG
Cứ nhủ lòng mình
Buông xả thôi
Nhẹ hều như nước chảy mây trôi
Làm sao giữ được
Điều không thể
Chỉ mỗi tay không đã nặng rồi .
TÌNH CỜ
Có cũng vui
Không cũng vui
Vẫn còn ấm một nụ cười ban sơ
Có không là cái tình cờ
Trước kia chẳng có
Bây giờ cũng không .
KHU VƯỜN CỦA NỘI
Ta về
Ngó sững mái từ đường
Vườn mênh mông
Giữa cơn sốt đất
Chẳng thèm hỏi lòng người
Được
Mất
Cây khế già lặng lẽ trổ bông .
MƠ ...
Chẳng còn đâu
Bóng tre xanh
Quê nhà giờ đã trở thành cố hương
Ngậm ngùi ta
Giữa phố phường
Mơ...
Mùa trăng cũ
Ruộng
Vườn
Tiếng chim.
Nguyễn Văn Gia