Tiếng biển

"Những đứa con đang ngày đêm mải miết/ Vượt ngàn trùng giữ biển đảo quê hương/ Biển ầm ào, biển khao khát yêu thương/ Biến chẳng muốn thêm mặn mòi vị máu..." (thơ Nguyễn Đình Vinh)


 

 

TIẾNG BIỂN

 

Cao ngút ngàn hồn mẹ cha Âu Lạc

Đang dõi nhìn con sóng dữ biển Đông

Vốn trong xanh nay biển nhuốm máu hồng

Quặn lòng mẹ đau lòng cha khôn xiết

 

Những đứa con đang ngày đêm mải miết

Vượt ngàn trùng giữ biển đảo quê hương

Biển ầm ào, biển khao khát yêu thương

Biến chẳng muốn thêm mặn mòi vị máu

 

Tiếp bước cha anh nối đời con cháu

Không khi nào quên lời dạy mẹ cha

Biển là quê hương biển cả cũng là nhà

Phải canh giữ lấy biển trời tổ quốc

 

Kẻ thù muốn ta ngàn năm Bắc thuộc

Đã bao đời vẹt vó ngựa ngoại bang

Ngọn núi con sông, ngay cả lũy tre làng

Cứ có giặc cùng đồng lòng đánh giặc

 

Những con tàu hùng hổ từ biển bắc

Mang giàn khoan xâm phạm biển quê ta

Hào khí ngàn năm vang vọng khắp sơn hà

Lấy chính nghĩa chống lại quân phi nghĩa

 

Biển cả mênh mông sẽ thành nơi tử địa

Cuộn sóng vùi chôn lũ bành trướng hung hăng

Thêm một Chi Lăng, thêm ngọn sóng Bạch Đằng

Ta sẽ có một Điện Biên trên biển

 

Ta yêu hòa bình ta chẳng mong chinh chiến

Tổ quốc lâm nguy nên không thể ngồi yên

Cho một ngày mai sóng biển lại dịu hiền

Lại thủ thỉ câu chuyện tình hôn cát

 

Được đằm mình và lắng nghe biển hát

Biển ấp ôm ta, ta ôm ấp biển vào lòng

Cùng khỏa mình trong làn nước xanh trong

Và chạm khắc tên mình lên vảy rồng tiên tổ.

 

Hải Dương, 18/5/2014