Những phút trầm tư

Có những ngày,những chiều, sau những chuyến đi/ Tôi lại trở về căn gác nhỏ/ Đắm mình trong những phút trầm tư.

NHỮNG PHÚT TRẦM TƯ

1
Có những ngày,những chiều, sau những chuyến đi
Tôi lại trở về căn gác nhỏ
Đắm mình trong những phút trầm tư.
Hoàng hôn êm đềm đi qua khung cửa sổ.
Phía xa kia...
Một vòm trời---ráng đỏ
Mây lang thang biến đổi những gam màu
Màu nâu như đất đai
Màu xanh như cây cỏ
Những đám mây màu lửa đang cháy lên vần vũ giữa trời
Chiều xuống dần, chiều lặng lẽ trôi
Đêm buông xuống... bến sông xa ...xao động
Những âm thanh theo tiếng sóng vọng về.
2
Phút trầm tư
Đất đang kể ta nghe cái sôi động của ban ngày
Trời đang kể ta nghe cái náo nhiệt của ban đêm
Phía ngoại ô...
Những ngôi nhà cũ kỹ
Mái ngói xỉn màu rêu
Những bóng bóng điện mờ bụi khói.
Nội đô
Những chuỗi đèn thấp,cao sáng chói
Phố chật,người đông
Cuộc sống đua chen,bộn bề,gấp gáp.
Phố khuya..
Những khách sạn,nhà hàng,quán rượu
Trưng những cái tên khêu gợi,đón mời
Nào Hương rừng,Biển nhớ,Mây trôi
Nào Bóng cô, Hoa cau,Chiều tím...
Đêm vũ trường náo loạn không gian
Những bờ vai,khuôn ngực hở hang
Những đôi chân quay cuồng trên sàn nhảy.
Người mê mẩn dưới gót giày vũ nữ
Kẻ lịm mơ trong chuỗi nhạc u buồn.
Phút trầm tư
Tôi bỗng nghe có ai,ai đó  thốt lên
Những câu hỏi như xoáy vào tâm trí
giữa dựng xây, vun đắp ,gieo trồng
Sao vẫn còn một lũ cuồng say
Tròng mắt chúng nó mõi mòn trong ly cà phê
Cặp môi chúng ướt mèm trong những vại bia sủi bọt...
Ôi! những phút trầm tư
Tôi chợt nhớ những câu thơ Chế Lan Viên;
..Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn.
...Lũ chúng con ngủ trong giường chiếu hẹp
giấc mơ con đè nát cuộc đời con.
Câu thơ Chế Lan Viên đi cùng năm tháng
Nhắc ta không thể sống tầm thường
Sao chân trời ta còn có những kẻ sống lạc đường.
3
Những phút trầm tư
Tôi như đang nghe tiếng những công dân đất nước Việt Nam tự hỏi lòng mình
Những năm tháng đi qua...giữa sự sống và cái chết
Chúng ta đã chọn lựa ra sao?
Vinh quang ở đâu?
Danh dự và ô nhục?
Câu Thơ nào,trang thơ nào?
Đã khơi dậy trong ta tình yêu tổ quốc,tình yêu con người
Yêu đất nước Việt Nam ta
Như yêu mẹ,yêu cha
Yêu vợ,yêu chồng
Thương đồng đội Ngày vê vắng mặt.
Ôi chúng ta đã tin
Chúng ta vẫn mãi mãi mến yêu
Một thế hệ anh hùng,bất khuất
Thuở ấy
Hôm nay
Vẫn gần gụi với ta trong nụ cười,ánh mắt
Nơi các anh chị sinh ra-đẹp nhất trên đời
Nơi các anh chị hy sinh -xanh thẳm sắc trời
Đất nước Việt Nam yêu dấu
Những phút trầm tư
Ta nhớ bài hát ru của mẹ ta bay qua những năm trường máu lửa
Câu thơ ta yêu
Tổ quốc ta ở trong sắc cờ thắm đỏ
Bài hát ta yêu
Bài hát ca ngợi những anh hùng.
Phút trầm tư sâu thẳm trong lòng
Ta thầm hiểu
Những tháng năm này đâu đã xa xăm
Cái khốc liệt của những năm trận mạc
Cái dữ dội của những ngày bão táp
Đất nước thanh bình
Sao ta có thể quên
Những tháng năm gian khổ
Quên sự cách xa
Máu của những người hy sinh đã trở thành bất tử
Hoa chiến thắng chỉ dành cho nhân dân và lịch sử
Không dành cho những kẻ ươn hèn.
Những phút trầm tư đâu chỉ có riêng ta..
Biết bao công dân nước Việt đã trăn trở về cái giả dối và những điều trung thực
Có khi cách nhau chỉ như là một sợi tóc
Hỏi: giữa triệu tấm lòng nhân ái
Sao còn kẻ nhố nhăng
Bao kẻ còn dửng dưng
Trước nhân tình thế thái
Bao kẻ còn cơ hội giửa biển đời siêng năng
Miệng ai đó hùng hồn tôn vinh lịch sử
Mà tim óc chỉ mưu cầu danh lợi cá nhân.
Chẳng có ý nghĩa chi đâu
Nhà rộng,tầng cao tiện nghi sang trọng
Đệm mút,chăn hoa
Rượu Na pô nê ông và kẹo sô cô la
Ti vi màn hình phẳng,laptop,máy quay canmera
Nếu đất nước không có hòa bình ,đọc lập
Không có tự do,dân chủ,công bằng
Phút trầm tư...
Tôi như đang nghe thấy đất đai thầm hỏi con người
Có thể nào quên nỗi đau lịch sử
Ai đã viết bài thơ "Cuộc chia ly màu đỏ"
Đất nước hai miền
Dòng sông giới tuyến
Tội ác quân thù không kể xiết
Sao ai đã vội quên
Anh em ta
Mẹ cha ta
Đồng đội ta
Bao nhiêu năm cách xa
Bao nhiêu nhọc nhằn
Bao nhiêu máu đổ
Đường đời lửa thiêu và bão tố
Mới làm nên đất nước bây giờ
Ôi,sao có thể quên
Những tháng năm...những tháng năm
Trên thân mình Tổ quốc
Lô cốt đồn thù lấp vùi cây cỏ
Xích xe tăng băm nát những cánh đồng
Bom B.52 rải thảm
Nung ruộng đất thành sành thành đá
Rừng xanh cháy trụi
Những viên đạn kẻ thù bắn vào lòng chung thủy của những người đàn bà
khi chồng con họ lên đường ra trận.
Đất nước hòa bình
Mà tàn dư chiến tranh còn để lại
Đạn bom giặc chìm sâu trong đất
Còn gieo tóc tang cho hàng vạn con người
Ôi có thể nào ghi hết được
Bao nhiêu người mẹ mất con?
Bao nhiêu người vợ mất chồng
Bao nhiêu chiếc bào thai dị dạng
Bao nhiêu đứa trẻ tật nguyền vì chất độc da cam.
4
Ôi những phút trầm tư
Biết bao trăn trở
Dòng đục,dòng trong
Lẽ đời dâu bể
Nỗi buồn,vui số phận con người
Mong những bạn bè yêu mến của tôi
Mong những bạn bè vẫn đọc thơ tôi
Xin hãy cùng tôi chia sẻ
Cuộc sống đâu phải là những cuộc liên hoan
Hay chăng cũng không phải là ma lực của đồng tiền
Hay cơn sốt của giá đất,giá vàng và thang điểm trẹn sàn chứng khoán
Khi trong ta không có một tấm lòng.
Bạn đời ơi! Xin đừng quẩn quanh trong vũng nước con
Chúng ta hằng mong mỗi người trong mỗi chúng ta
Hòa vào sông ,nhập vào biển cả
Vào gió thổi cho những cánh buồm bay trên sóng
Làm ngọn hải đăng  hướng cho con tàu vượt sóng
Mang nguồn nước tưới cho những vườn cây tươi tốt
Đưa màu mỡ phù sa nuôi những cánh đồng bát ngát
Cuộc sống mến yêu đang vẫy gọi ta
Lửa vẫn cháy trên con đường phía trước
Hạnh phúc chờ ta trong suốt cuộc hành trình.
NHỮNG  CHIẾC LÁ...
Những chiếc lá úa vàng rơi trên mặt đất
Tháng tháng,năm năm
Từng đợt,từng đợt
Biến thành tấm thảm thực vật dày xốp mịn
...Héo khô rồi...biển lá vẫn còn mơ
Như là ta tự thuở ấu thơ
Còn nằm trong vòng tay mẹ
Uống dòng sữa ngọt ngào trên hai bầu vú
Dòng sữa kết tinh từ cỏ cây hoa lá
Từ hạt gạo quê nhà
Trong nắng,trong mưa
Nuôi ta khôn lớn,nên người
Những chiếc lá vàng rơi trên mặt đất
Cũng có một thòi non tơ
Từ gieo hạt,nẩy mầm
Đến chồi tơ,lộc biếc
Dưới ánh mặt trời trở thành màu lục diệp
Nở hoa và kết trái
Dâng vị ngọt thơm
Tỏa bóng mát cho người.
Những chiếc lá vàng lặng lẽ rơi
Vẫn muốn hóa thân mình thành kiếp khác
Những người gác rừng gom lá khô
Đốt thành tro bụi
Vun đắp cho rừng để ngàn vạn cây hút chất màu trong đất
Quay lại vòng đời
Bắt đầu từ gieo hạt nẩy mầm
Từ chồi tơ lộc biếc...