Còn mãi yêu thương

Tác giả Phan Văn Hi Địa chỉ: Hóc Môn, TP. Hồ Chí Minh Email: phanvanhi47@gmail.com Có thơ in chung trong nhiều tuyển tập.


YÊU THƯƠNG
Loạn nhịp thắt tim vào bệnh viện
hối hả người xe nghiến mặt đường
cà phê hè phố lề đường
quán nhậu san sát dương dương nói cười
Vào bệnh viện người người tất bật
hớt ha chen chúc chật lối đi
kẻ nuôi, người bệnh ai bi
bệnh mang bạc hỏi hỏi gì không lo
Chợ Rẫy nghẽn người co người duỗi
hành lang chèn kín chuỗi băng ca
Tim Mạch can thiệp chuyên khoa
bệnh nhân thêm khó thở ra thở vào
Hai bệnh một giường, bao lơn rộn
Hai giường kê sát bốn người nằm
Người nuôi khép nép đứng chăm
gầm giường đêm đếm nghiêng nằm qua đêm
Vợ tôi ở ngày đêm bám bấu
dịu dàng như bảo mẫu còn xuân
quên mình mang bệnh đầy thân
quên mình tuổi hiếm đất gần gọi tên

quên lưng nhức cả đôi chân yếu
uốn người co vẹo, nhíu mày chui
gầm giường chèn ngược chèn xuôi
ngả lưng khó ngủ không nguôi lo lường
Thời xuân sắc yêu thương quấn quýt
Tuổi hiếm rồi đâu ít vấn vương
Còn một ngày còn yêu thương
còn chung hạnh phúc, đoạn trường cùng qua.


VÔ ƠN
Đất mẹ vướng bợn bùn bao thuở
bởi nặng oằn chất chở sinh linh
gồng mình. ngập ngụa rác sình
cưu mang cầm thú nặng tình cỏ cây
Giữa bùn bợn trùng vây ô nhiễm
Sen trồi lên miễn nhiễm tự hào
Từ mầm sen đã nhắc nhau
rũ sạch rác rưởi, thanh cao dâng đời
Có ai đó bẩm Trời: Sen phản
quên cội nguồn bùn sạn cưu mang
chê hôi thối, học làm sang
xử cho tội chết họ hàng nhà sen
Hỡi tâm độc ganh ghen ghép tội
rũ sạch tanh hôi tội chết ư?
dọn mình sống tốt. chân như 
truyền đời cống hiến. Tâm từ mấy ai?


CÁI TAO BẦY ĐÀN
Mù sương chập choạng đi về
đưa chân hú họa chú hề lên ngai
Trăng mờ xa xót trần ai
đom đóm lên đỉnh thiên thai mán mường
Ganh gổ bách hại lận lường
mặt đen trát phấn trông dường trắng phau
Chiếu trên lộc phú của tao
Chiếu dưới rác rưởi sân sau của mầy
Sỏi đá rúm ró dưới giày
xuôi thì lây lất nghịch thì tiêu hao
Giật mình, Sen khẽ kêu đau
trần ai mạt vận cái tao bầy đàn.


NĂM MƯƠI NĂM CÙNG TRẢI
Trăng rằm mờ nhạt mây che
Hằng Nga còn đó có nghe hai già
Trải gần năm chục năm qua
trăng này ngày đó kiêu sa mượt mà
Nay thì trăng nhạt trăng nhòa
Hai già vẫn giữa sân nhà đón trăng
lắng nghe đất lạnh trời băng
tim già đồng điệu cỗi cằn hóa xuân
Dấu xưa môi mắt nhu thuần
Dấu nay càng đượm càng nhuần, tỏa hương
Lửa hương ngày đó còn vương
Da nhăn lão bệnh thấy thương thêm nhiều
Qua rồi xuân sắc yêu kiều
còn đầy phúc hậu dặt dìu thân thương
Trong nhau dẫu trọn mười thương
vẫn là chưa đủ với vương vấn này
Tuyệt vời hạnh phúc là đây
là em em đó em rày biết không
Bao nghịch cảnh một tấm lòng
Bể dâu dâu bể chớ hòng xẻ đôi
Lâu rồi tình đã lên ngôi
tình cao chất ngất chưa ngôi nào vừa
Cảm ơn đời đã đẩy đưa
cho mình mình trải nắng mưa với mình.


CÕI THẾ CÒN ĐẦY NGƯỜI TỐT
Hồi rất trẻ Ba ghiền ta thán
câu liền môi chán ngán sự đời
ngước lên giận dỗi oán trời
nhìn xuống chê đất rối bời tối thui
Ôm sân hận chột thui thần thái
thấy quanh mình chướng ngại bủa vây
dối gian tham ác dẫy đầy
còn không người tốt? Đắng cay ai bày?
Nội lo quá liền lay Ba dậy
Nội bảo Ba không vậy đâu con
Ta bà nhốn nháo méo tròn
Sen kia thanh khiết bùn còn bủa vây
Ở cõi thế còn đầy người tốt
sống giản đơn thưa thốt thật thà
nếp ăn cách ở nhu hòa
cộng đồng quan yếu, chuyện nhà nhỏ hơn
Không cố chấp, buông hờn bỏ giận
sống bao dung, thôi hận thôi sân
vun bồi tình nghĩa cận lân
tình người xem trọng xa gần như nhau
Sống cống hiến vàng thau chung sức
vàng hay thau công đức một màu
vàng tuy cao giá hơn thau
dân dụng, quân dụng vàng thau đều cần
Giữ tâm sáng con dần thấy sáng
Nhuộm tâm đen trông sáng hóa đen
Hòa đồng, bỏ thói ghét ghen
Yêu thương trải rộng nhóm nhen tình người
Phán xét ít ta người gần lại
nói nhau nghe lợi hại cho thông
Chung lòng nhóm ngọn lửa hồng
không tìm cũng thấy tâm đồng gặp nhau
Ở cõi thế còn bao người tốt
có duyên rồi mai mốt gặp thôi
Để cho việc tốt lên ngôi
thân, tâm, khẩu, ý rèn tôi miệt mài.


CHÚC NHAU MÙA GIÁNG SINH
Tôi không phải là con của Chúa
Nhiều bạn tôi có Chúa trong tâm
Chúng tôi khắc cốt ghi tâm
cùng một Tổ Quốc thăng trầm có nhau
Cùng khát vọng chi giao cộng hưởng
cộng sinh hòa hợp ngưỡng hòa bình
chung bọc trăm trứng đượm tình
tình tự dân tộc tồn sinh muôn hình
Anh mừng Chúa giáng sinh cứu thế
Tôi chúc anh cõi thế yêu thương
sẻ chia đùm bọc muôn phương
trong ngoài đạo Chúa tựa nương một nòi
Cùng khát vọng chung nòi ta giữ
cùng sửa mình nam nữ như nhau
Tâm - Tầm vun vén đổi trao
cống hiến không mỏi vàng thau một nhà
Chúc hạnh phúc ta bà giao hưởng
Chúc giáng sinh chung hướng chung thuyền
Chúc nhau trên khắp mọi miền
cùng chịu ơn nước triền miên đáp đền.