Vẫn chuyện của lão Trần Quê
"...Tiện đây ta bảo mấy lời Liệu mà tích đức làm người có nhân Vật chất trời đã chia phần Đừng tham lam quá hóa thân tội đồ..." (trích thơ Trần Quê)
THAM MƯU, CỐ VẤN... HAY LÀ “CỐ ĐẤM ĂN XÔI”!?
Tháng sáu ta ở Bắc bộ sau cái đận nắng khủng khiếp vào tháng năm thì lại mưa dầm dề, lê thê như là Ngâu sớm...Có người bảo đó là tại có mưa ngày mồng một đầu tháng nên nó lây ra! Ngồi mãi ở trong nhà nhìn mưa cũng chán, nhân có mấy ông bạn đến rủ vào nhà lão Trần Quê chơi, tôi hơi ngại nhưng không đi thì buồn nên miễn cưỡng đi cùng. Sau cơn mưa, trời nắng lóe lên kèm theo cái bầu không khí oi ả, khó chịu... Chủ, khách yên vị, ông bạn cùng đi lên tiếng trước: “ Có chuyện gì mới, thời sự, chuyện nhân tình, thế thái...ông Quê nói cho chúng tôi nghe với? Về hưu thời gian thì thừa mà thông tin thì thiếu...!”
Vẫn cái bản chất cố hữu, lão Trần Quê vừa cẩn thận chậm rãi pha nước, rót nước... lại thủng thẳng: Vưỡn những chuyện cũ mèm, tuổi cao trí nhớ kém, mắt mũi kèm nhèm đọc có được nhiều nữa đâu mà mới, dưng mà các ông đã hỏi thì hôm nay tôi nói chuyện về chủ đề “Tham mưu, cố vấn” nhé! Chả là ở Doanh nghiệp Nhà nước nọ hay có “lệ” ở lại làm thêm sau khi đã có Quyết định hưu trí. Thông thường những cán bộ có chuyên môn giỏi nhất là các nhà khoa học được đào tạo chính quy ở nước ngoài hoặc trong nước ở các trường đại học danh giá, họ làm một chuyên môn cả đời nên có rất nhiều kinh nghiệm và nếu họ lại là cán bộ quản lý thì được mời ở lại thời gian ngắn để giúp đỡ người kế nhiệm( nếu thực sự cần thiết) để ổn định công việc chuyên môn là rất có lợi cho tập thể. Nhưng đằng này có cán bộ học hành lởm khởm, chắp vá... chả có chuyên môn gì chỉ có mỗi việc để khoe mẽ đã là “cựu binh chiến tranh biên giới”! Như người khác mỗi cán bộ đến tuổi thường được nhận một cái “trát” của Tổng giám đốc ghi công và cảm ơn đồng thời nhắc nhở “ chuẩn bị bàn giao công việc cho người kế nhiệm...” trước 6 tháng. Những cái việc chuyên môn như Văn phòng, công tác Đảng, Đoàn, Tổ chức, Thi đua văn hóa... thì chỉ chậm nhất là một tuần hoặc giả ba ngày là xong hết, mọi thứ đã có trong ổ cứng máy tính cả rồi, có gì mà phải hợp đồng thêm cho tốn tiền, vướng cẳng! Có điều lạ là cán bộ được bổ nhiệm thay thế là một người cẩn thận, khiêm tốn, giỏi chuyên môn và có đến ba cái Bằng Đại học và trên Đại học hệ chính quy và cũng là cán bộ quản lý cấp phó được trên mười năm. Vậy mà anh cựu Cán bộ kia vẫn nhờ thầy, thợ... để cố xin ở lại thêm vài tháng nữa. Mấy người cùng dự một cuộc họp ở phường với tôi có nói: “ Chắc lão ta học được bề trên là bậc thầy của gã đấy mà, đã có thông báo của Ngành rồi mà vẫn cố giữ ghế và phòng làm việc hơn một năm để chuyển ghế cho đệ tử ruột cùng nhóm lợi ích. Tưởng được ở lại làm cố vấn, tham mưu thì phải xây dựng doanh nghiệp phát triển, nâng đỡ cán bộ, ai có khuyết điểm thì sửa chữa, ai giỏi chuyên môn, nghiệp vụ mà tính nết thẳng thắn gây khó chịu thì điều chỉnh cho vào guồng. Bộ máy từ trên xuống các Công ty con phải trơn chu, nền nếp... như các bậc lãnh đạo tiền nhiệm nhằm đưa Doanh nghiệp tiến bộ và liên tục phát triển! Nhưng đằng này khi có ghế và quyền chức một tý cộng với loại cán bộ “Cố vấn, tham mưu” đểu ở lại, thế là chúng ra tay trong đó có gã cán bộ nọ làm tay sai đã lần lượt “xử lý” tất cả các cán bộ lãnh đạo cơ sở và cơ quan không ăn cánh. Hàng chục giám đốc, phó giám đốc, Trưởng phòng bị cách chức, cho thôi nhiệm vụ, chúng sát nhập, xóa sổ, thay đổi cán bộ cứ như lật bàn tay, chóng cả mặt. Có những cán bộ mà chúng sắp xếp để thay thế cán bộ giỏi chưa từng qua làm lãnh đạo giờ bị đưa vào tình trạng “ ỉa non, đái ép” khốn khổ cả người được ngồi vào ghế đó!
Qua câu chuyện này tôi muốn nói với các ông: Nếu có vợ, con, cháu...ruột đang làm cán bộ mà đến tuổi thì nên về đừng có cố xin ở lại, giả dụ có người muốn mình làm giúp THẬT thì làm ở đâu chứ “cái cơ quan” cũ thì tránh xa ra...Chả có “ THAM MƯU, CỐ VẤN...” quái gì hết mà chẳng qua theo miệng người đời vẫn nói với câu thành ngữ cửa miệng “ CỐ ĐẤM ĂN XÔI”!
Tài, giỏi ...đã thể hiện và bong ra ngoài trong lúc tại vị rồi...!!!
Nhân tiện đây tôi đọc cho các ông nghe bài thơ tôi đã viết hôm đi chơi ở miền Trung, vì ít chữ và học hành ngắn ngắn nên chỉ biết đặt tít là “CUỘC ĐỜI”...
CUỘC ĐỜI!
“Đời người ngắn lắm ai ơi!
Chả ăn cũng thiệt, không chơi cũng hoài...”
Có người cứ tưởng được dài
Khi còn có ghế tác oai hại người
Trông lũ đội lốt “ đười ươi”
Mặt người, dạ thú nó cười nhăn nhe
Bảo nhau lập cánh, xâu bè
Lúc nào cũng dọa, cũng đe dưới quyền
Về hưu hết chuyện tiền, duyên...
Ngồi lại thấy tiếc chức quyền đã qua
Tuổi già chả được trọng già
Bị người khinh ghét chả ra loại gì
Giờ cuộn mình lại như bi
Muốn kéo dài lại thấy chi bất thường
Nhìn mặt đen tối ẩm ương
Đểu giả hiện đúng ra phường mặt mo
Rồi ai cũng phải qua đò
Những lũ độc ác nên cho vào rừng
Voi giày, ngựa xéo nát tưng
Hết loài lang sói cho rừng xanh tươi
Tiện đây ta bảo mấy lời
Liệu mà tích đức làm người có nhân
Vật chất trời đã chia phần
Đừng tham lam quá hóa thân tội đồ...
Ngày sắp sang Thu, 2017