Tử huyệt cảm xúc của anh là gì?

Từ ngày yêu anh, em thấy mình rất khác, đã không còn là em của những u uất trầm buồn, đã không còn là em của những giọt nước mắt vu vơ. Mà thay vào đó là tình yêu cháy bỏng với anh, tình yêu đã mang đến cho em những tháng ngày đong đầy hạnh phúc. Anh đã mang cả trời thu Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổi trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. Là người đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong tuổi thanh xuân của em để mỗi lần nhớ lại, lòng chưa bao giờ hối hận khi yêu anh.

TỬ HUYỆT CẢM XÚC CỦA ANH LÀ GÌ?

 

(Khi ở bên nhau chỉ những người hữu duyên có tình và biết lắng nghe sẽ chạm được vào tử huyệt của nhau-MacKer)

 

(Thân tặng các bạn:Nguyễn Thùy Linh, Đỗ Hồng Hạnh, Nguyễn Nam Tú, Nguyễn Thanh Thủy-Cựu sinh viên K33 Trung,ĐH Ngoại ngữ-ĐHQGHN và tất cả các chị em phụ nữ nhân ngày 20/10)

 

Hà Nội, ngày 9 tháng 10 năm 2016
Gửi tặng một nửa của em!
“Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ yêu xa
Cuối tuần người ta tay trong tay dạo phố
Mình em lặng yên nghe chiều vàng bóng đổ
Anh chẳng về thăm, nhung nhớ đến thắt lòng.
Có hạnh phúc nào không thử thách, bão giông
Nhưng em thương anh và một lòng chờ đợi
Đợi ngày anh về cho nhớ nhung dịu vợi
Dù biết bao lần rơi nước mắt trong đêm.”
(Trích Bài thơ “Yêu xa” của Lai Ka”)
Yêu xa -Hai từ thật đơn giản, nghe và đọc cũng dễ vậy đấy thế nhưng những người đang “Yêu xa” như em với anh thì mọi thứ chưa bao giờ giản đơn phải không?
Trước đây, em cũng đã từng yêu nhưng chỉ đến khi gặp được anh, em mới biết thế nào là tình yêu thật lòng. Anh đã mang đến cho em cảm giác ngóng trông rồi nhớ đến mòn mỏi, khát khao và lại dấy lên cảm giác tủi thân khi cần một bờ vai để ôm vào lòng mà không thấy.
Anh biết không, nhiều khi em cảm thấy bản thân mình thật vô dụng. Lòng đau mỗi khi anh nói: "Anh buồn lắm. Anh buồn hơn là em tưởng.", lòng xót xa mỗi khi anh nói "Anh nhớ em. Nhìn người khác là anh lại nhớ em.Anh muốn gặp em.", lòng quặn lại khi anh nói "Anh đang bị ốm kéo dài.Anh không thể đến bên em được."…
Anh à, em cũng muốn gần anh lắm chứ, muốn được nắm tay anh đi dạo qua những con phố, muốn được ngồi cạnh nghe anh trò chuyện mà không phải quan tâm đến thời gian, muốn được tựa đầu vào vai anh để quên đi hết phiền muộn, muốn được anh đưa đi chơi đến những nơi thật lãng mạn để tận hưởng vị ngọt ngào của tình yêu.
Yêu anh, em mới nhận ra bản thân mình có khả năng chờ đợi, mới có những giây phút thật hạnh phúc khi thấy tin nhắn của anh trên điện thoại hay những lá thư anh gửi trong hòm thư điện tử cho em.
Trời đã bắt đầu lạnh khiến cho em mặc áo ấm vẫn cảm thấy da thịt đang bị từng cơn gió quất rát giá buốt. Đôi má ửng hồng vì giá lạnh, đôi môi vẫn chúm chím một nụ cười rất đỗi hạnh phúc khi nghĩ về anh. Giờ này em nhớ anh nhiều lắm… Thật ra không cần phải xa nhau thế này em mới nhớ anh đâu. Mà dù ở bên cạnh anh, dù đang nhìn thấy anh, dù đang được nghe anh nói, dù đang thấy anh cười, dù đang được anh ôm vào lòng, em vẫn nhớ anh. Em nhớ, vì em luôn trân trọng từng khoảng khắc mình bên nhau và vì em rất sợ có một ngày nào đó, anh bị ốm mà em không thể ở bên cạnh chăm sóc anh. Em rất sợ một ngày nào đó anh sẽ bỏ em ra đi và em không còn cơ hội để gặp anh nữa.
Em còn nhớ những ngày đầu gặp anh, thú thật em chẳng ấn tượng gì hết với anh. Ngoại hình của anh không có gì đặc biệt. Cách nói chuyện quá nghiêm túc, khô khan, không mấy hấp dẫn với những đứa con gái vốn hay mơ mộng, lãng mạn như em. Nên thời gian đầu, em cũng chỉ mỉm cười xã giao mà chẳng khi nào trò chuyện thân thiết với anh cả. Rồi thời gian trôi qua, đã có rất nhiều chuyện xảy ra, dần dần khiến em cảm thấy em và anh thân thiết hơn, gắn bó hơn… Tình yêu đến khiến em cũng bất ngờ vì thú thật từ ban đầu em không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu anh.
Có những kỷ niệm mà suốt cuộc đời này em cũng chẳng thể quên được. Hạnh phúc với em đơn giản lắm, đó chính là việc anh chờ em mỗi khi tan trường, một đoạn đường ngắn từ giảng đường đến cổng ký túc xá thôi cũng đủ làm em vui. Nhớ những ánh mắt dành cho nhau mỗi khi chúng mình vô tình nhìn thấy nhau ở nơi nào đó, hay những lần cố tình hay vô ý anh đứng lại gần em mỗi khi em ngồi một mình. Những ánh mắt, những nụ cười dành cho nhau như sự quan tâm mà mình muốn gửi đến nhau. Đơn giản, hồn nhiên, vô tư và trong sáng nhưng mà vui lắm và hạnh phúc lắm anh à. Sự quan tâm của anh dành cho em thật dịu dàng và ấm áp, đó là những tin nhắn, lá thư dẫu chỉ có vài dòng ngắn ngủi cũng đủ để em vui. Em còn nhớ giọng nói của anh, nhớ lúc anh chơi đàn gitar và hát cho em nghe, sao hạnh phúc vô cùng.
Bất chợt nhìn ra khung cửa, thấy giỏ cây hoa Phong Lan lao xao trước gió, em mỉm cười. Lại càng nhớ anh hơn. Giỏ hoa này do chính anh mua về tặng em mà. Em nhớ ngày đó, chính anh mang về trồng trước cửa nhà em, chỉ vì em yêu thích loài hoa ấy. Điều đó làm cho em hạnh phúc lắm, anh biết không? Đôi khi hạnh phúc chỉ đơn giản là những điều rất bình dị nhưng lại xuất phát từ sự yêu thương chân thành.
Em không bao giờ quên được cảm giác ngọt ngào lâng lâng của nụ hôn đầu tiên, nhớ như in những kỷ niệm khi chúng mình ở bên nhau. Em nhớ quán trà sữa quen thuộc mà chúng mình hay hẹn hò, dù nắng dù mưa mình đều đợi nhau như thế, có những hôm mưa vội vã, mưa ngập cả lối đi nhưng mưa cũng không ngăn hai đứa mình gặp gỡ, suốt thời gian mình quen nhau đều như thế anh nhỉ. Em còn nhớ có lần mình gặp nhau, ở giữa khuôn viên của trường, mưa vội vàng như muốn trút hết bao nhiêu nước mắt và nổi buồn của mình vậy, hai đứa cùng trú mưa dưới một cái cây to, mưa cứ rơi càng lúc càng nặng hạt, chỉ có em, anh và mưa thôi, chỉ có mưa chứng kiến mình hôn nhau thôi anh nhỉ.
Từ ngày yêu anh, em thấy mình rất khác, đã không còn là em của những u uất trầm buồn, đã không còn là em của những giọt nước mắt vu vơ. Mà thay vào đó là tình yêu cháy bỏng với anh, tình yêu đã mang đến cho em những tháng ngày đong đầy hạnh phúc.
Anh đã mang cả trời thu Hà Nội nhuộm tràn yêu thương vào tim em. Là người cho em hiểu rằng tuổi trẻ cũng giống như ánh mặt trời sáng rực trước khi hoàng hôn buông xuống, cố hết sức vụt sáng một lần để không phải nuối tiếc. Là người đã viết nên hồi ức tươi đẹp trong tuổi thanh xuân của em để mỗi lần nhớ lại, lòng chưa bao giờ hối hận khi yêu anh. Là người có trái tim rất ấm áp, bờ vai đủ chắc và lòng bao dung đủ đầy để dắt em đi qua những ngày giông bão. Là người đã tạo niềm tin đủ sâu và tình yêu đủ lớn để em biết yêu xa là khổ nhưng không hề khó khi lòng đủ đầy tin yêu thì hạnh phúc mãi trường tồn. Là người đã dạy cho em cách vượt qua những nỗi đau, dù có lớn và có sâu như thế nào thì vẫn nên đối mặt và vượt qua. Là tất cả khi em nghĩ về anh, người mà em đã yêu một cách trọn vẹn và chân thành nhất.
Thương nghẹn lòng mà không thể ở bên.
Thương lắm những cái nắm tay, những vòng ôm, những chiếc hôn…
Thương lắm, nhớ lắm mỗi khi đi ngoài phố, nhìn người ta bên nhau hạnh phúc trao nhau ánh nhìn ấm áp rồi trào lên cảm giác tủi thân, ghen tị, thèm một cái ôm của anh biết mấy.
Thương lắm một vòng tay xua đi tủi hờn, những lúc giận hờn nhau vu vơ.
Chiều nay em về muộn...một mình. Nỗi buồn ập đến...vẩn vơ. Thấy cuộc sống thật mong manh. Mọi thứ...em có rất nhiều điều muốn nói với anh, muốn chia sẻ với anh để cho anh có thể hiểu về em nhiều hơn, yêu em nhiều hơn.
Em thấy là, em muốn anh coi em là điều ưu tiên. Em luôn muốn trở thành một phần quan trọng, một điều ưu tiên trong cuộc sống của anh. Điều này không có nghĩa em muốn anh luôn ở bên em suốt cả ngày mà em mong đợi cảm giác trở thành một phần đặc biệt trong cuộc sống của anh, anh thực sự trân trọng em cũng như mối quan hệ của chúng mình.Anh có bao giờ dám hủy bỏ một công việc quan trọng nào đó chỉ để dành thời gian cho em chưa?Anh có bao giờ dám dành cả ngày không làm gì chỉ để ở bên em chưa?Anh có bao giờ đến ngay bên em mỗi khi em than thở buồn phiền hay em nhớ anh chưa?
Em thấy là, em muốn được lắng nghe. Em luôn thích chia sẻ, đó cũng là lý do vì sao em thường nói nhiều hơn anh. Em thường tâm sự nhiều với anh vì em mong muốn có cảm giác được lắng nghe, được thấu hiểu.
Em thấy là, em muốn anh mang đến cho em cảm giác được an toàn. Em chỉ cần có cảm giác được bảo vệ và chở che về mặt thể chất lẫn tinh thần. Em muốn anh luôn ở bên mỗi khi em cần. Anh có thể giúp em thoát khỏi những thị phi hay thói xấu của cuộc đời. Anh có thể mang đến cảm giác an toàn và một tình yêu không điều kiện dành cho em.
Em thấy là, em muốn được nâng niu và trân trọng. Em luôn cần anh trân trọng những điều em làm cho anh cũng như sự có mặt của em trong cuộc đời của anh. Em nguyện trao hết yêu thương, sức mạnh và sự quan tâm cho cuộc sống của anh.
Em thấy là, em thích anh đối xử  với em thật lãng mạn. Em luôn thích có những điều lãng mạn bay bổng trong cuộc sống, nhất là với tình yêu. Em không cần những món quà đắt tiền hay hàng nghìn đóa hồng tươi thắm, em cần những điều lãng mạn nho nhỏ như một suy nghĩ tận tâm thực sự dành cho em, một chút tếu táo hài hước khi em buồn, hay một cái nắm tay những lúc em bất an, những lời nói yêu thương làm em thấy ấm lòng.
Em thấy là, em luôn muốn lắng nghe những tâm sự của anh. Em luôn muốn được lắng nghe, tâm sự và chuyện trò cùng anh. Bởi điều đó giúp em cảm thấy anh rất tin tưởng ở em. Em muốn anh vẫn tiếp tục theo đuổi em ngay cả khi em đã là của anh. Em  muốn em có giá trị với anh, muốn có cảm giác an toàn bên anh và muốn biết chắc rằng anh sẽ không bao giờ rời bỏ em.
Nhũng điều em mong muốn gửi đến anh chính là tình yêu của em. Nơi xa ấy, anh hãy yên lòng nơi đây có một người yêu anh tha thiết và luôn chờ đợi ngày anh trở về, luôn giữ gìn những gì tốt đẹp nhất cho anh, chỉ mình anh thôi. Nơi đây em luôn cầu chúc những gì tốt đẹp nhất đến bên người em yêu. Hãy tự chăm sóc tốt cho mình, hãy giữ gìn sức khỏe và biết yêu thương bản thân khi không có em ở cạnh nhé anh yêu. Em vui và hạnh phúc với tình yêu anh dành cho em. Yêu anh, em không còn sợ hãi mỗi khi màn đêm bao phủ. Em khao khát và chờ mong ngày anh về, em sẽ hạnh phúc bên anh, em nhớ anh!
“Có tình yêu nào không cần đến niềm tin
Là nhớ quá thôi, cứ yên lòng anh nhé
Em tin một ngày khi qua nhiều dâu bể
Mình sẽ bên nhau, mãi chẳng thể tách rời.
Có người nơi này mong nhớ lắm, anh ơi
Muốn được cùng anh đến cuối đời hạnh phúc
Tạm thời xa nhau để trái tim xác thực
Chúng mình yêu nhau chẳng một lúc nào ngưng.
Ngày tháng yêu xa, thương nhớ đến vô cùng.”
(Trích thơ “Yêu xa” của Lai Ka”)

 

Anh à, Tử huyệt cảm xúc của anh là gì vậy?

 

Hà Nội, ngày 9 tháng 10 năm 2016
Th.s Vũ Thị Minh Huyền