Học sinh cuối cấp 3 gửi tâm thư lên Bộ trưởng Bộ GD&ĐT

Hoang mang và bức xúc, một học sinh sinh năm 1997 gửi bức tâm thư với hi vọng Bác Bộ trưởng Bộ Giáo dục khi đọc được sẽ hiểu được nổi lòng các học sinh cuối cấp…

 

 

Em là 1 học sinh sinh năm 1997 và sẽ bước vào kì thi Đại Học năm 2015 tới, nhưng trong thời gian gần đây, ngheBộ Giáo Dục đề ra phương án thi mới, sẽ gộp tốt nghiệp và đại học lại làm em và các bạn bè của em hết sức hoang mang và vô cùng bức xúc.

Trước giờ lứa 97 tụi em cứ ngỡ là năm chúng em sẽ là năm thi Đại Học cuối cùng và chúng em đang dồn hết tâm huyết vào kì thi Đại Học này, nhưng sự thật có ai nào ngờ tới, sự thật quả thật là trớ trêu.
Đất nước ta từ trước tới giờ vẫn theo lối dạy: “lối theo lối gió, mây đường mây”, giáo viên dạy một lẽ và học trò học theo một lẽ khác.

Thử hỏi, nền giáo dục nước nhà quá chú trọng vào lý thuyết, không chú trọng vào thực hành, thì làm sao học sinh có thể phát triển được một cách toàn diện được? Đấy chỉ bây nhiêu đó thôi, đó chính là cái cách dạy của đa số các giáo viên hiện nay đã biến những CON NGƯỜI như chúng em trở thành những CHÚ VẸT đủ màu sắc.

Vì vậy tại sao Bộ lại yêu cầu chúng em phát triển toàn diện chứ !! Thật sự là trong cái cách dạy của giáo viên nươc ta ngày nay, hoàn toàn không thể giúp cho học sinh chúng em hiểu được hai từ :”Toàn diện” là gì cả?

Giáo viên dạy chỉ biết chú trọng thật sự thì quá phụ thuộc vào lý thuyết. Giáo viên dạy chúng em bằng cách đọc và chép, kiểm tra mức độ hiểu bài của chúng em bằng cách đưa cho chúng em một xấp đề cương, kêu về nhà học thuộc, sáng hôm sau, lên trả bài, chỉ cần đọc đúng hết thì chắc chắn điểm sẽ cao. Nói thật thì, học thuộc thì là một chuyện quá dễ dàng rồi, nhưng thật sự ở đây là học sinh có hiểu bài hay không thôi !!

Ví dụ, khi lên trả bài môn văn, giáo viên sẽ kêu học sinh phân tích một khổ thơ nào đó, thì học sinh nó chỉ có nhiệm vụ là đọc hết tất cả những gì trong tập của mình ra là coi như nó hoàn thành nhiệm vụ, nhưng thật sự ra mà nói thì nó hoàn toàn không hiểu được gì từ những tác phẩm đó, bởi vì sao?

Bởi vì những suy nghĩ của nó sẽ không được giáo viên chấp nhận, lời văn của nó sẽ được giáo viên cho là quá trẻ con và giáo viên bắt chúng phải học theo những gì mình dạy !

Ví dụ 2, bạn hãy phát biểu suy nghĩ của bạn về cái đẹp, thì bạn An sẽ suy nghĩ về cái đẹp theo hướng này, còn bạnBình thì sẽ suy nghĩ cái đẹp như hướng khác.

 

Mỗi người một suy nghĩ, nhưng mà Giáo Viên sẽ chốt lại bằng cách dạy chúng em viết về cái đẹp bằng Mở Bài: giới thiệu về cái đẹp,. Thân Bài: định nghĩa cái đẹp,…rồi Kết Bài, thử hỏi dạy học sinh bằng cái cách không cho tụi nó nói lên cách diễn đạt của mình, mà gán ép chúng nó vào những khuôn phép, luật lệ không cần thiết.

Không chỉ vậy, giáo dục nước nhà đặt ra quá nhiều môn học cho học sinh mà sau này khi vào Đại Học, khi vào đời thì nhưng môn học đó dường như là hoàn toàn vô nghĩa, nó không đáp ứng được gì cho nhu cầu cuộc sống của chúng em trong tương lai.

Môn học thì quá nhiều, thời gian thì một ngày chỉ có 24 tiếng, thử hỏi làm sao mà học sinh có thể sống nổi trong không khí ngột ngạt như vậy được, thời gian đâu mà giải trí, thời gian đâu mà phụ giúp gia đình, đâu phải học nhiều là giỏi, cái điều quan trọng là học ít hiểu nhiều, học tới đâu hiểu tới đó, và biết áp dụng vào cuộc sống thì mới hay chứ!!

Các bác ơi hãy nghe chúng cháu nói!

(Sưu tầm)