Chùm thơ của bác sĩ Vũ Xuân Hồng (Đông Triều - Quảng Ninh)

VŨ XUÂN HỒNG - Sinh năm 1956; Bác sỹ chuyên khoa cấp 1; Hiện công tác tại: Phòng khám Đa khoa khu vực Mạo Khê, Đông Triều, Quảng Ninh; Hội viên Hội Văn học – Nghệ thuật Quảng Ninh; Điện thoại 0912031643; Mail trangbach01@yahoo.com ĐÃ XUẤT BẢN : - Những nẻo đường xuân ( thơ) NXB: Hội nhà văn 2008; - Xuân Yên Tử ( Thơ) NXB hội nhà văn 2010; - Mối tình Hạ Long ( Thơ ) NXB 2011; - Cõi thiêng ( Thơ) NXB hội nhà văn 2012; - Cây đa phố làng ( Thơ) NXB hội nhà văn 2013; GIẢI THƯỞNG: Giải B (không có giải A) Giải thưởng Lê Thanh Tông, Quảng Ninh, năm năm 2010

 

 

CHÙM THƠ VŨ XUÂN HỒNG

 

HỒN QUÊ

 

Cây đa ,bến nước, sân đình

Thiêng liêng hồn cốt quê mình trong tôi

Nâu sồi, nón lá, áo tơi

Củ khoai hạt thóc nuôi tôi thành người

Mưu sinh  khắp nẻo phương trời

Mồ hôi mách bảo tôi người nhà quê …

Chân trần nhớ cỏ ven đê

Lời ru mẹ dẫn con về… ngày xưa !

 

MÁCH BẢO-

 

Lá trầu mách với quả cau

Rằng đôi trai gái hẹn nhau tâm đầu

Ngọn gió mách bến sông sâu

Cánh buồm dù có đi đâu cũng về

Phù sa mách với triền đê

Tháng ba hoa gạo vẫn  thề đỏ tươi

Đất đai mách bảo với người

Tình cây và đất muôn đời thủy chung…

 

 

PHÉP MẦU

 

Thỉnh bao nhiêu tiếng chuông ngân

Mà bông hoa đại trắng ngần tinh khôi

Chở bao khát vọng cõi người

Mái chùa tịnh độ giữa trời rêu phong

Vô thường sắc sắc không không

Muôn điều huyền diệu bởi lòng thành tâm …

 

HỒN XƯA

 

Phải chăng bông gạo tháng ba

Thầm hẹn trai gái làng ta dậy thì?

Phải chăng trầu cau ước gì

Mà cô thôn nữ vu qui thẹn thùng?

Phải chăng rơm rạ thơm lừng

Lầu son gác tía rưng rưng nhớ về?

Phải chăng tiếng cuốc bờ tre

Hồn xưa khắc khoải lời thề nước non…?

 

TA VỀ

Ta về ngồi gốc cây đa

Nghe gió kể chuyện ông bà ta xưa

Ta về bên cánh võng đưa

Đi tìm câu hát bỏ bùa nhân  gian

Ta về bến nước mênh mang

Thương ai phận mỏng cơ hàn xa quê

Ta về áp ngực vào đê

Lắng nghe đất thở lời thề cỏ non

Ta về duyên phận làm con

Công cha nghĩa mẹ mãi còn khắc ghi

Ta về xâu hạt chu chi

Tặng người yếm thắm cùng đi hội làng…

 

MỐI TÌNH HẠ LONG

 

Đá yêu hoá cặp uyên ương

Mối tình trinh bạch

Soi gương

Giữa trời

 

Sóng xô bão táp chẳng rời

Chụm đầu hẹn ước

Suốt đời

Bên nhau

 

Chao nghiêng xao xuyến hải âu

Mây bay nhớ cánh

Buồm nâu

Cuối trời

 

Đá yêu chẳng nói bằng lời

Thả bùa mê cả

Biển trời

Yêu nhau…

 

XUÂN YÊN TỬ

 

Đường tùng cõng nắng tinh khôi

Mây bay dẫn khách

Về nơi

Cửa thiền

 

Non cao bậc đá treo nghiêng

Xôn xao rừng trúc

Linh thiêng

Tháp chùa

 

Suối reo vọng tiếng người xưa

Hạt sương níu vạt

Chuông chùa

Thẳm sâu

 

Giác tâm hoan hỷ thỉnh cầu

Cỏ non hòn cuội

Nhuốm mầu

Chân kinh …

 

ĐÁ THIÊNG YÊN TỬ

 

Đá thiêng thấp thoáng dáng người

Trầm tư đứng giữa

Đất trời

Mênh mông

 

Bốn mùa xuân ,hạ, thu ,đông

Giửi trong im lặng

Nỗi lòng

Trần gian

 

Trúc reo trước gió đại ngàn

Bao nhiêu câu hỏi

Mênh mang

Giữa đời

 

 

Đâu là đá đã hoá người

Đâu người hoá đá

Luân hồi

Trong ta…

 

NGÀY GIỖ TỔ

 

Mùng mười tháng ba nhớ ngày giỗ tổ
Hoa gạo rực trời, lòng dạ xốn xang
Theo bước Lang Liêu, người con hiếu thảo
Cháu con tìm về thành kính tổ tiên

Lăng mộ Vua Hùng cổ kính tôn nghiêm
Rừng đại thụ - Người xưa đứng gác
Đền mẫu Âu Cơ khói sương trầm mặc
Tấc đất đỏ nâu thấm buổi hồng hoang

Lất phất mưa bay gột bụi trần gian
Nén trầm thơm nối tìm quá khứ
Dòng máu Lạc Hồng ngàn năm lịch sử
Dân Việt tự hào thờ một tổ tiên

Nhớ bậc hiền vương anh minh hào kiệt
Quốc mẫu tảo tần sinh bọc trăm con 
Yêu cuộc chia tay mở mang bờ cõi
Cháu con lớn khôn trong nghĩa đồng bào

Ngày giỗ cha về ngự ở trên cao
Râu dài, da nâu, ngực trần khỏe mạnh 
Mẹ bạc tóc tiên hiền từ nhân hậu
Mừng cháu con về tụ hội đông vui

Đất tổ linh thiêng thân thiết lạ kỳ
Gửi trọn tâm linh vào miền thương nhớ
Tự hào biết ơn tiền nhân tiên tổ 
Chung xây nước nhà rạng rỡ Việt Nam!