Cảnh 3-Kịch LÙ TẲNG

CẢNH 3

Trong hầm lò. Bốn người mặc quần áo bảo hộ lao động, chân đi ủng, trên mũ nhựa gắn đèn ắc quy. Bê khoác trên vai búa chém (dụng cụ lao động của thợ hầm lò, lưỡi búa sắc lẻm để chặt gỗ), tay chống xà beng; ông Vích, chống gậy; Quy khoác máy ảnh; Ca khoác túi to, đựng bánh, xúc xích, tay xách can nước. Họ dừng lại trước đống đất đá ngổn ngang.

Bê: (Soi đèn lên đống đất đá). Tôi nhận định không sai mà. Túi nước phía trong kia đã bị bục, áp lực nước quá lớn gây sạt lở ở đây. Bây giờ thì ô kê rồi. Chỉ cần cho người đưa gỗ vào chèn kín ở đây để ngăn đất đá sạt lở là ra Giêng lại khai thác bình thường thôi, anh Vích ạ. (với Quy). Nhà báo thấy thế nào? Có sợ không?

Quy: Quả thật, vào đây em mới thấy chẳng có gì đáng sợ. Đường hầm rộng rãi, chống giữ kiên cố, điện sáng trưng, khác nào đường hầm đèo Hải Vân, anh Bê nhỉ (cười). Mà anh ơi, việc khai thác vàng ở đây như thế nào, anh?

Bê: Kỳ công lắm nhà báo ơi. Vàng ở đây là vàng gốc, nó nằm lẫn trong đất đá nên phải khoan nổ mìn phá đá rồi vận chuyển ra ngoài để nghiền, đãi. Công nghệ nghiền, tuyển, tách được vàng trong đất đá ra, phức tạp lắm, nhà báo ạ.

Ông Vích: (Nhặt mẩu đá, đưa lên miệng cắn, nhanh chóng bỏ vào túi rồi leo lên đống đá).

: (quát to). Anh Vích, xuống ngay! Leo lên đấy nguy hiểm lắm!

Ông Vích: (Soi đèn lên đống đá, lắp bắp). Kia. Kia rồi…

Quy: (Soi đèn lên đống đá) Ôi, kìa! Vàng..vàng…!

Bê: Anh Vích, xuống ngay! Phải chống giữ đảm bảo an toàn đã. Anh leo lên đấy, đá sập, chết tươi.

Ông Vích: (Vẫn nhoài người leo lên).

: (Quát). Anh Vích, không được liều! (Bê kéo chân ông Vích).

Ca: (Soi đèn lên đống đất đá, thét lên) Kìa chị Quy! (Ca nhanh chóng đẩy Quy. Cả hai bị ngã, Ca nằm lên người Quy. Bất ngờ, một tảng đá sập xuống, chặn vào chân Ca. Ca rống lên thảm thiết. Quy thét to. Ông Vích tụt xuống lao ra ngoài).

Bê: (Cầm búa chém, chặn trước mặt ông Vích). Đứng lại! Ông bỏ chạy, tôi chém!

Ông Vích: (Sững sờ). Mày…mày…

Bê: Ông gây tai nạn cho cậu ấy, định bỏ chạy à? Quay lại cứu cậu ấy ngay!

(Ông Vích quay lại đống đất đá).

Quy: (Ôm tảng đá). Cứu! Cứu!

Bê: (Quát Quy). Cô Quy, ra khỏi đấy, ngay!

Quy: Không, không. Các anh, cứu, cứu cậu ấy...

Bê: (kéo Quy ra). Cô ra ngay, ở đấy, đá rơi xuống, nguy hiểm lắm (với ông Vích) Ông soi đèn để tôi xử lí.

(Ông Vích soi đèn vào tảng đá đang chặn lên cẳng chân của Ca. Chỗ bị tảng đá chặn, cẳng chân sùi bong bóng. Bê dùng xà beng, bẩy. Hòn đá quá to, không nhúc nhích).

Ông Vích: Cậu để tôi. (cầm xa beng bẩy)

Bê: Không được! Không được! Dừng ngay! Nhấc hòn đá ra, hẫng chân, đất đá tụt xuống, chôn sống cả nút.

Ông Vích: (dừng tay). Thôi, thôi. Ở đây sợ…lắm…

Bê: Này, tôi nói rồi. Ông mà ra khỏi đây, tôi chém!

Quy: (Chắp tay vái Bê và ông Vích). Em lạy hai anh. Hai anh đừng bỏ cậu ấy. Hãy cứu…cứu…cậu ấy…

Ông Vích: Nhưng cứu cách nào? Hòn đá to thế này, ai mà nhấc ra được!

Bê: (ngẫm nghĩ một thoáng rồi chỉ vào Quy). Cô cởi áo ra!

Quy: (kinh ngạc). Anh… anh…?

Bê: (lăm lăm cái búa chém trên tay, quát): Nhanh!

Quy: (lập cập mở cúc áo).

Ông Vích: Trời ạ. Đến nước này mà mày…mày..

Bê: (với Quy). Cởi xu chiêng ra.

Quy: Anh…anh…định…?

: (vẫn lăm lăm cái búa chém trên tay) Khẩn trưởng lên! (Quy cởi xong nịt vú, Bê giật nịt vú vòng qua cổ, rồi nói). Cô mặc áo vào đi.

Quy: (lập cập mặc áo).

: Tôi phải chặt cái chân của cậu ấy!

Ca: (Há hốc mồm, lắp bắp). Kh - ô - ng… kh…ô…ng…

Quy: Kh..ông! Không được chặt chân cậu ấy!.

Bê: Thà cậu ấy mất một cái chân còn hơn tất cả chúng ta cùng bị chôn sống ở đây. Bây giờ hai người làm theo lệnh của tôi. Cô Quy soi đèn vào đây. Anh Vích giữ chặt chân cậu ấy. Sau khi tôi chặt đứt cẳng chân, hai người giữ cậu ấy để tôi dùng xu chiêng ga-rô cầm máu cho cậu ấy.

Quy: (ôm chân Bê) Kh… ông!...

Bê: (đạp Quy ngã dúi vào hông lò rồi cầm búa lên. Tức thì, ba nhát búa liên tiếp mạnh mẽ, chính xác, cẳng chân của Ca đứt lìa, máu vọt ra lênh láng. Ca hộc một tiếng, đầu ngật lên trên tảng đá, ngất lịm).

Quy: (thét lên). Đồ dã man!

Bê: (ra lệnh). Anh Vích giữ chặt chân cậu ấy (Bê nhanh chóng lấy nịt vú trên cổ nhanh chóng  ga –rô cầm máu cho Ca rồi xốc Ca lên lưng, chạy. Sau lưng họ đất đá rơi ào ào; đường lò rùng rùng chuyển động, cột chống vặn răng rắc. Bất ngờ, một đống đất đá ập xuống, chặn kín lối ra. Một khoảng trống đen ngòm bao trùm).

Tiếng Quy: (rú lên thất thanh). Ôi trời ơi…

Hết cảnh 3.