Chùm thơ Bùi Văn Thanh

Em còn nhớ quê mình đấy chứ/ Mùi sắn nướng thơm phức/ Mày, tao cùng mấy đứa/ Chia nhau: ăn từng miếng… từng miếng…ngon ghê/ Lòng vẫn thèm thuồng đợi chờ đêm đến.Em biết không?/ Đến bây giờ/ Anh vẫn nhớ bát nước chè xanh/ Đặc quánh/ Hương vị tuyệt vời…/ Thắm mãi tình quê./


 

 

EM CÒN NHỚ KHÔNG ?

Em vẫn nhớ quê mình đấy chứ! 
Bát nước chè xanh 
Đặc quánh 
Ngát vị hương lan toả, mới hôm nào 
Ngoài sân trời trăng sáng tỏ 
Trẻ nô đùa ríu rít tiếng một hai...

Em còn nhớ không ? 
Cái bàn xinh xắn ấy 
Tròn quây… 
Bên bếp lửa bập bùng hương củi cháy
Uống ngụm nước chè
Hương thơm quyện mãi 
Đêm đêm thấp thỏm đợi chờ ... 

Em còn nhớ quê mình đấy chứ! 
Mùi sắn nướng thơm phức 
Mày, tao cùng mấy đứa 
Chia nhau: ăn từng miếng… từng miếng…ngon ghê 
Lòng vẫn thèm thuồng đợi chờ đêm đến. 

Em vẫn nhớ hay em đã quên! 
Tiếng trống tuồng thúc dục trong đêm 
Vang vọng giữa núi rừng trùng điệp xa xăm
Rực sáng cả một vùng quê trìu mến.

Em biết không ? 
Đến bây giờ 
Anh vẫn nhớ bát nước chè xanh 
Đặc quánh 
Hương vị tuyệt vời… 
Thắm mãi tình quê.



NGHIÊNG

Tay che nghiêng nửa nụ cười
Dáng em nghiêng giữa sườn đồi chè quê
Nón chao nghiêng nắng trưa hè
Nghiêng tà áo tím, em che thẹn thùng

Hoàng hôn nghiêng chốn mông lung
Cánh diều nghiêng giữa muôn trùng tuổi thơ
Biển khơi nghiêng sóng vỗ bờ
Thuyền ai nghiêng ngửa bến mơ chập chùng

Bờ tây nghiêng hẳn nhớ nhung
Bờ đông nghiêng kép kín vùng mơ say
Tiếng đàn nghiêng rã làn mây 
Lời ru nghiêng rót thương ngày nhớ đêm

Em nghiêng miền ấy êm êm
Anh nghiêng phương nọ đắm miền tình say
Thu về nghiêng lá vàng bay
Tình ta nghiêng đổ đắng cay tủi hờn




NỖI NIỀM TRONG EM

Anh đi chiến đấu xa nhà
Ăn nằm sương gió… em à vui ghê
Ân tình anh gửi về quê
Bên em, quả ngọt xum xuê đầy vườn
Còn quân thù, đạn bom còn
Dẫu bao gian khổ không sờn lòng son…

Đến nay Tổ Quốc vuông tròn
Em ra đầu ngõ mỏi mòn chờ anh
Ê chề mưa nắng gió hanh
Im lìm bóng lẻ, em đành lệ khô
Gặp con gió mát thẫn thờ
Hằng đêm giấc mộng bất ngờ chơ vơ
Yêu thương vô bến vô bờ
Không người bày tỏ bối tơ trong lòng…

Liệu mai anh có về không?
Mong manh sợ chỉ tơ hồng lâu nay
Nỗi niềm anh hỡi có hay
Ong đầu, nhức óc, cùng lay lứt đời
Ôn về kỷ niệm một thời
Ở trong hương nhớ… anh ơi! Buốt lòng
Phải rồi cứ ước, cứ mong
Quên đi buồn tủi tận trong miền chờ..

Rồi bao năm tháng thẫn thờ
Sẽ kết thành chuỗi đợi- chờ- ngóng- mong
Trong lòng bao nỗi mênh mông
U hoài khắc khổ nên lòng đắng cay
Ừ thì có rủi có may
Vần thương còn lắm giấc say còn nồng
Xuân này anh có về không?
Ziết da nỗi nhớ trong lòng anh ơi!