Chùm thơ kính tặng thầy giáo - nhà thơ Lê Xuân Hương

Nhà thơ - Nhà giáo Lê xuân Hương (1939 - 2013) ở Quảng Xương Thanh Hóa. Từ năm 1965, ông là giáo viên toán rồi Hiệu trưởng trường chuyên cấp 3 Ân Thi - Hưng Yên. Thầy là nhà giáo ưu tú, là tấm gương đầy nghị lực cho bao thế hệ học trò trường Ân Thi chúng tôi noi theo. Rất nhiều học trò của thầy đã thành đạt, đó có đại tá nhà thơ Đinh Quang Tốn, bộ trưởng công thương Vũ Huy Hoàng… Năm 1998 Thầy mới thực sự nghỉ dạy. Thầy còn là một nhà thơ tâm huyết với đời với trò… Ông đã in 4 tập thơ trong 5 năm cuối đời. « Mái ấm tình thương », « Cúc đắng », « Trăng Treo », « Hương Tự Nhiên » ở nxb HNV và nxb VH. Năm 74 tuổi ông được tôn vinh Nhà giáo ưu tú.

 

 

 

THẦY TÔI
Thầy tôi quê ở Xứ Thanh
Bén duyên đất nhãn ngọt lành nở hoa
Cuộc đời dâu bể phong ba
Phấn vương trên tóc,..chàm pha da mồi
Niềm tin gieo hạt nụ cười
Thày như cánh hạc giữa trời mê say
Thả hồn giong ruổi thơ bay
Cạn dòng sông Mã, cháy tay gió Lào
Trắng đầu mây ngủ chiêm bao
Bừng trong khóe mắt… khát khao học trò!
THÀY ƠI
Rưng rưng… mây ngập ngừng bay!
Thày tôi từ giã kiếp này phù sinh
Thày đi về phía lặng thinh
“Trăng treo”, “Mái ấm…” trung trinh tình nồng !
Thày ơi ! chìm nổi bão giông
Nửa đời đắng đót, còn không nỗi niềm ?
Đắng cay chẳng muốn tị hiềm
Mà như “Cúc đắng” giữa miền mênh mông
Trải lòng như nước trên sông
Vần thơ khao khát, tình không bến bờ
Niềm tin trao gửi học trò
Chắt chiu, lòng vẫn đắn đo bộn bề…
Thả hồn thi tứ say mê
Vẫn thăm thẳm nỗi thương quê nồng nàn!
Tình xanh như gió trên ngàn
Yêu trò thày gửi vô vàn thân thương !
Dãi dầu tóc phấn pha sương
Trái tim thanh bạch tỏa ”Hương…” dâng đời
Thày ơi ! dâu bể đổi dời
Cuối mùa ‘’Cúc đắng ’’ mặt trời trổ bông !
Kiếp người sắc sắc, không không
Thày đi như áng mây hồng khoan thai !
THĂM MỘ THẦY
Vẳng nghe tiếng vọng thuở nào
Thâm trầm ấm áp gõ vào thinh không
Dõi tìm về phía mênh mông
Lời thày bừng nắng chiều đông úa tàn!
Ân cần ánh mắt chứa chan
Tiếng lòng gửi gắm muôn vàn yêu thương
Bước chân khắp mọi nẻo đường
Thấy mây tóc trắng hồn vương nhớ thày!
Con về thăm mộ chiều nay
Nén nhang leo lét giữa ngày rưng rưng
Chúng con lên thác, xuống rừng
Hành trang vẫn ấm áp từng nét xưa
Lệ nhòa con chữ chiều mưa
Câu thơ thày đọc như vừa đấy thôi
Tu tâm đức sáng giữa đời
Thanh cao, phấn trắng còn ngời trong con!
Gửi vào dâu bể lòng son
Tháng năm mưa nắng không mòn…tiếng thơm!