Chùm thơ của Nguyễn Thị Hoàng Hòa

Nhà thơ Nguyễn Thị Hoàng Hoà, NSVM; Ủy viên thư ký Chi hội thơ, Hội VHNT Quảng Ninh; Chủ nhiệm CLB Thơ Truyền Đăng thuộc TTVH Tỉnh Quảng Ninh; đã đoạt nhiều giải thưởng văn học và nghệ thuật của tỉnh Quảng Ninh.


Tác giả hàng đầu, bên trái với bạn thơ, năm 2014

 

 

BÃO TỐ TRƯỜNG SA

 

 

 

Biển Trường Sa chưa mặn thế bao giờ

Mặn như máu, mồ hôi và nước mắt

Dẫu chưa đến, mà lòng đau quặn thắt

Mỗi khi nghe, BÃO TỐ TRƯỜNG SA

 

Là đất đai, hương hỏa ông cha

Quần đảo ấy, thịt xương Tổ Quốc

Mỗi đảo nhỏ, như một người lính gác

Mấy ngàn năm, giữ vững sơn hà

 

Giữa vùng trời, vùng biển của ta

Lão ngư phủ đuổi theo luồng cá

Bỗng lão thấy, có điều gì rất lạ

Lũ chim trời, nháo nhác bay lên

 

Ngoài kia, mặt nước vẫn bình yên

Và bầu trời, đột nhiên tĩnh lặng

Lão ngư phủ, thấy lòng nghẹn đắng

Chợt hiểu rằng...sắp BÃO TỐ TRƯỜNG SA!

 

PHÚT LÂM CHUNG CỦA CHA TÔI !

Kính viếng hương hồn cha

Chẳng có vẻ gì của người sắp đi xa
Cha ra hiệu mang chiếc hòm gỗ tới
Con luống cuống, nắp hòm bật vội
Gia tài cả đời chiu chắt đây ư?

Trong chiếc hòm đầy những phong thư
Cuốn sổ dày hoen màu năm tháng
(Nhật ký Điện Biên, đất trời rực sáng
Những bài thơ về đồng đội yêu thương)

Cất đáy hòm, những tấm huân chương
Ngày đại lễ, cha thường đeo trước ngực
Những tấm huân chương dễ gì có được
Phần máu xương, cha để lại chiến trường

Niềm tự hào của chị em con
Nghe cha đọc thơ về đồi A1
Về trung đoàn 45, đại đoàn 351 *
Sáng sớm xung phong, chiều chẳng quay về...

Con bên cha, trước phút hôn mê
Đặt vào tay cha, tấm huân chương lạnh ngắt
Hơi ấm từ  bàn tay nắm chặt
Cha từ từ truyền xuống tay con

Tấm huân chương con lại xếp vào hòm
Đặt lên ngực cha cuốn sổ dày hoen chữ
Cha ôm chặt, không buông ra nữa
Thanh thản cười, trước phút đi xa...!


Uông Bí ngày 17-2-2014


* Chị em tôi thường nghe cha mẹ kể về đơn vị này. Lúc ấy mẹ tôi làm "chiêu đãi sở" của trung đoàn, còn cha tôi đi chiến dịch.

 

BÁU VẬT*

(Kính tặng nhà báo Trần Đăng Tuấn

Nguyên Phó Tổng Giám đốc Đài Truyền hình Việt Nam)

 

Không được đúc từ kim cương, bạc vàng châu báu

Cũng chẳng mua hay bán được bằng tiền

Báu vật nằm trong khối óc con tim

Chỉ hiện hữu khi bàn tay chìa ra

Trước cõi người thăm thẳm…!

Ngày mồng 1 tháng 1 năm 2013

*Nhân đọc bài “Vị tiến sỹ hàm Thứ trưởng xin thôi việc…” đăng trên TÁC PHẨM MỚI, số 1/2013