Cái ngày xưa - Thật là xưa

.

.


 

 

NGÀY XƯA
Cái ngày xưa - Thật là xưa
Mẹ sai đi chợ để mua vòng tằm(*)
Em cười - Trắng muốt hàm răng
Để tàn phiên chợ hôm rằm về không!
(*) Trứng tằm
XUỐNG CHỢ
Có một lần tôi theo em xuống chợ
Em đãi tôi: thắng cố, rượu ngô
Không quen uống. Vì em. Tôi đã uống.
Để chiều buông quên tiệt lối về ...
XEM HÁT HỘI ĐÊM XUÂN
Hương đất hương trời hương rừng hương núi
Em rót tràn mắt môi
Đêm chếnh choáng lừa bập bùng cuộn xoáy
Tay trong tay theo nhịp núi đồi
Tôi đứng ngây như trẻ nhỏ
Không biết mình say hay gió ngả nghiêng say
Rét đầu giêng sao đa tình thế
Choàng lên ấm cả ngàn cây ...
LÊN PHƯỜNG
Cái ngày chưa có tường bao
Ai rang vừng lạc thơm vào nhà ta
Vườn bên mấy luống mùi già
Xôn xao gió thoảng thơm qua bên này
Bây giờ tường gạch đã xây
Nhà cao ngất ngưởng hương bay đường nào
Sớm khuya hối hả đổi trao
Cửa cài, cổng khóa ra vào dửng dưng ...
Lên phường lên phố thì mừng
Chỉ thương ngọn gió bỗng dưng lạc đường!
VỀ QUÊ
Về quê trong tiết Thu phân
Thơm hương cỏ mật trong ngần heo may
Quê nghèo mía ngọt gừng cay
Nong tằm né kén vơi đầy nương dâu
Bao năm chẻ nứa đan gầu
Mà không tát cạn dãi dầu nắng mưa
Ra đi mặn nhạt dư thừa
Ngọt bùi gió thoảng mây mưa chợ chiều
Lòng còn cháy bỏng niềm yêu
Với chùm khế ngọt, sáo diều hôm mai
Vẫn là trái bưởi, củ khoai
Mà nghe ấm áp xóm ngoài, thôn trong
Chuông chùa vọng mái ngói cong
Vọng từ lòng đất trăm năm hồn người ....
ĐÊM BÊN HỒ ĐẠI LẢI
Trời Đại Lải đêm nay lặng gió
Hồ yên bình như giấc ngủ em thơ
Những con thiên nga nặng tình du khách
Bồng bềnh giữa ánh sao khuya.
Không biết giờ này em đã ngủ chưa?
Con cá mớ rau có theo vào giấc?
Bấy nhiêu xuân chưa thoát vòng tất bật
Thu đã giăng mùng hai phía trong ta!
Chẳng giúp được gì, anh chỉ mộng mơ
Những gió với trăng, những mây cùng nước
Toàn là thứ chẳng bao giờ ăn được
Cho em với bước nhọc nhằn ...
Biết người nặng nỗi trở trăn
Nắng gió dịu êm cho trái bòng ươm mật
Là dáng liễu bên hồ lặng sóng
Là gương trong - Em soi tỏ trời sao ...
LỜI HẸN CỦA DÒNG SÔNG
Mỗi lần lên Đồng Văn
Là một lần mắc nợ
Gió lạnh về cồn cào nỗi nhớ
Ai người mong đợi phía trời xa?
Thoảng đâu đây hương ấm bạc hà -
Em trao tôi hôm trời trở gió
Mấy trăm triệu năm đá chìm trong giấc ngủ
Bỗng chiều nay nhân loại điểm danh ... (*)
Người đàn bà Mông lầm lũi vén mây
Đặt những hạt ngô vàng vào kẽ đá
Giọt rượu miếng ăn chắt ra từ đó
Ngọt ngào mây gió làn then (**)
Núi Đồn Cao đổ bóng xuống Đồng Văn (***)
Thêm u tịch rêu phong đường phố cổ
Thịt bò nướng quyện men rừng thắng cố
Nghe xập xình nhạc Rốc quán cà phê
Theo em tôi bước đi
Qua Cổng Trời lộng gió
Đi trong mây bóng em mờ tỏ
Nghe thì thầm Nho Quế hẹn Khau Vai ...
____________
(*) Cao Nguyên đá Đồng Văn được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thiên nhiên thế giới.
(**) Tên làn điệu dân ca Mông.
(***) Thơ Cao Xuân Thái.
HẸN VỚI MÙA THU
Đã mấy lần anh hẹn
Về thăm em - Thành Đông
Hè nay sao không thấy
Vải Thiều chín đang mong
Cầu Bến Hàn chưa xong
Qua Phú Lương để biết
Bánh cuốn Bắc Sơn ngon nức tiếng
Cháo cá Minh Khai già trẻ mát lòng
Bánh đa cua ăn một lần nhớ mãi ...
Thành Đông bây giờ nhiều phố mới
Nắng sớm thung thăng rộng mở cửa ô
Cây tỏa bóng màu xanh đã thắm
Không khí trong lành đường vắng khẩu trang
...
Thu này
Anh nhé!
Nhớ sang ... !