Ông Mặt trời

sao ông không hiền lành bình dị Như khi mới lên ngôi (Ánh bình minh tuyệt vời Tỏa hòa quang-chân lý) Vừa lên cao một tý Ông nắng gắt rất kinh Khi đứng giữa thiên đình Ông cực kỳ nóng tính


 

 

Ông Mặt Trời

Ông Mặt trời
Đem nguồn sáng cho đời
Ai chẳng yêu, chẳng quí
Nhưng sao ông không hiền lành bình dị
Như khi mới lên ngôi
(Ánh bình minh tuyệt vời
Tỏa hòa quang-chân lý)
Vừa lên cao một tý
Ông nắng gắt rất kinh
Khi đứng giữa thiên đình
Ông cực kỳ nóng tính
Nhờ có mây bình tĩnh
Cản đỡ cơn hỏa thiêu
Mưa mát tính hơn nhiều
Khóc để ông nguôi giận...
Chiều về ông ân hận
Thì cũng đã muộn mằn
Sức yếu lực kiệt tàn
Ông buồn khóc đỏ mắt.
Tia hoàng hôn yếu ớt
Rồi khuất sau đồi hoang.