Chùm thơ tháng12 của Thái Lân (Nghệ An)

KHÁT VỌNG

Sự thay đổi trong Tình yêu là điều không đẹp đẽ

Em không muốn những chiều Thu vắng vẻ

Gợi buồn lơi róc rách giữa non ngàn

Em chỉ thích mùa Xuân nắng vàng rực rỡ

Muôn loài Hoa khoe sắc hương thơm

Anh yêu ơi ! có thấu lòng trinh Nữ

Một ngày vắng anh tương tư sầu đắng

Một đêm nhớ Anh Sao lặn Trăng tàn

Tình cô lẻ mình Em trong sương lạnh

Ai đã làm cho lòng Em hiu quạnh ?

Ai đã vương lên Hạnh phúc mong manh ?

Ai đã gieo lên mùa Đông tàn tã?

Để cô nhi buốt giá chốn khuyê phòng

Năm tháng yêu Anh chờ mong khắc khoải

Chỉ vần Trăng tâm sự với Em thôi !

Nhưng khi tình yêu đã lên tiếng gọi

Thì Non cao,Biển dữ cũng lùi xa

Em diễm lệ kiêu sa dưới ánh Trăng ngà

Tỏa ngát hương hoa Hồng nhung thắm đỏ

Để khoảng cách không gian không còn nức nở

Và thời gian đưa ta lại gần nhau

Em vẫn yêu Anh đến tan nát cõi lòng

Dẫu Vũ trụ bao la,không gian bất tận

Không mênh mông bằng khát vọng trái Tim Em ./.

13/12/2018

EM ĐÃ YÊU ANH NGƯỜI ƠI !

Ta quen nhau đã bao lâu rồi...?
Hỡi không gian bao la có hay ?
Mà giọt buồn vương lên môi mặn chát
Ta quen nhau đã bao lâu rồi hỡi Em... ?
Để đêm đêm bầu Trời ngàn Sao chấp chới !
gợi lòng Anh xao xuyến nhớ về Em !
Đêm qua trong giấc mơ ,Em nhìn thấy Anh 
Dang rộng vòng tay ôm chặt Em vào lòng
Hai trái Tim đập thình thình một nhịp ?
Ta ngồi bên nhau lặng lẽ thật lâu
Chợt mỉm cười,nhìn nhau đắm đuối !
Anh trao hơi ấm nồng nàn lên môi Em...!
Phải chăng lời yêu từ nụ hôn bắt đầu ?
Mùa Xuân ơi ? hãy nở hoa rực rỡ
Để Em hái bông Hồng nhung đẹp nhất tặng Anh 
Này mùa Đông hãy làm Tuyết rơi thật đầy
Trắng lối Anh đi về gõ cửa Tình yêu
Để biết rằng Anh rất cần Em !
Thu vàng ơi ! hãy gieo hoang thật dày
Để Anh lót lá cho Em nằm ngắm Sao
Dưới Trời đêm thăm thẳm
Và thời gian ơi ! xin hãy ngừng trôi
Để nơi đây dấu Yêu đong đầy
Trái Tim Em khao khát riêng mình Anh 
Em đã yêu Anh Người ơi !
28/11/2018

TÌNH LỠ

Tình yêu hỡi phải chăng là tội lỗi?

Mây lang thang, lơ lửng giữa khung trời

Trăng cô lẻ gọi gió về sướt mướt

Giữa non ngàn róc rách suối nỉ non

Ai đã khóc cho tình ta băng giá ?

Ai đã làm cho phai nhạt tình xanh ?

Ai đã xây lên hạnh phúc mong manh ?

giữa bão tố trùng khơi gào thét !

Một ngày yêu anh khóc cạn dòng nước mắt

Lên Núi Thiên thai ngồi trông áng mây vàng

Một đêm nhớ anh trăng tàn sao lặn

Em ôm sầu hiu quạnh giữa đêm Đông

Tình đã lỡ cánh chim câu lạc lối

Thôi hết rồi còn chi nữa anh ơi ?

Khi dòng sông đã bên lở bên bồi

Con đường xưa chốn hẹn hò lầm lỡ !

Riêng mình em tìm nhặt lá Me bay !

Cuộc tình ta như đoản khúc tình cay

Ta chuốc cạn chén ly bôi sau cuối

Bến đò xưa yêu một lần đắm đuối

Tiễn người đi là tiễn Sáo sang sông

Mảnh  trăng xưa vàng vọt giữa trời đông

Người yêu hỡi tình yêu là trái đắng

Để muôn đời mây trắng vẫn bay bay./.

05/11/2018

GÁI QUÊ

Em là con gái miền Sơn cước

Da trắng mắt nhung, tính dịu hiền

Dáng ngọc môi hồng như  sen nở

Suối tóc bồng bềnh áng mây trôi

Gái quê mộc mạc mà dân giã

Dễ gần, dễ mến lắm yêu thương !

Cha mẹ sinh ra nơi nghèo khó

Đâu giám mơ màng chốn lầu sang

Rồi một ngày kia bên kia Sông

Có lớp công nhân đến bắc cầu

Bao chàng trai trẻ từ xa tới

Bỗng thấy trong lòng cũng xốn sang

Trái tim mách bảo gửi yêu thương

Tình đầu nhung nhớ nỗi vấn vương

Em đã se duyên cùng Anh ấy

Anh nói cầu xong sẽ cưới Em

Từ ấy trong lòng cứ bộn bề ?

Tình theo lên núi, lúc đi về !

Tình lên nương sắn , băng qua suối

Thầm gọi tên Anh trong giấc mơ

Cấu đã xây xong người qua sông

Anh đón Em về kẻo Mẹ trông

Mỉm cươi trong dạ Em chờ đợi

Đợi đến ngày kia được theo chồng !

Ai ngờ duyên phận gieo sầu đắng

Thẫn thờ mong mỏi những ước mong

Sao Anh không tới Anh lạc lối ?

Bỏ mặc Em cùng với cầu cong ?

Từ đó chơi vơi giữa biển, trời

Gái quê chân chất với núi đôi

Xa rồi kỷ niệm thời thiếu nữ

Gái quê trọn vẹn một câu thề./.

05/11/2018

EM ĐÃ VỀ

Tặng mẹ Đốp

Em đã về sau một chuyến đi xa !

Gương mặt hao hao gầy đi chút ít !
Bấu trời ngàn sao cũng buồn rơi thút thít
Trăng cũng chạnh lòng vì nỗi nhớ xa Em
Em đã về sau một chuyến thăm con
Ở trong đó muôn sắc màu rực rỡ
Ở trong đó có rất nhiều nỗi nhớ !
Nỗi nhớ Cháu,Con, nỗi nhớ quê hương
Em đã về nắng trải rộng yêu thương
Cơn gió heo mây cuối Thu se lạnh
Lác đác trước hiên lá Mẫn Quân rơi rụng
Đêm chuyển mùa trăng chênh chếch buông lơi
Em đã về sau một chuyến đi chơi
Thăm bạn bè người thân nơi thành phố
Anh cảm nhận chuyến đi nhiều bỡ ngỡ
Vì phải xa nhà, xa các cháu yêu thương !
Bà đi rồi các cháu cũng vấn vương !
Nỗi nhớ trẻ con, ngơ ngơ, ngáo ngáo .
Chiều nay em về nắng hôn lên đôi má !
Hồng Nhung trước nhà ngan ngát hương đưa
Chú chim khướu trong lồng, nhảy nhót hót líu lo 
Các cháu ùa ra kéo tay bà xiêu vẹo
Em đã về câu dân ca theo lối
Ánh trăng vàng soi bóng những hàng cau
Em thắm đỏ một trái tim nhân hậu !
Khao khát Gia đình mãi mãi một màu xanh ./.
29/10/2018

NỒI GANG

Tặng mẹ Đốp

Nồi nang thổi cơm lửa rơm
Miếng cháy vàng óng,vừa thơm vừa dòn
Nồi gang anh mua tặng nàng
Em nấu cơm nếp đợi chàng về xơi
Cháy cơm nếp chấm mắm bôi
Bấu trắng nấu với tôm tươi ngọt lừ
Chồng chan vợ húp gật gù
Nhìn nhau cười mỉm, cháo cu không bằng
Bà còng chống gậy ngó sang
Thèm rỏ nước dãi, thở than trong lòng !
Xem kìa vợ nó lưng ong ?
Nâng ly cụng chén má hồng, hồng tươi
Cá chép kho với mắm rươi ? *
Ăn vào sung mãn như trời đổ giông?
Hôm qua em đi chợ Đông
Môi hồng má phấn anh mong em về
Ở nhà bao chuyện bộn bề
Nấu cơm gạo nếp em về cùng ăn !
Em ơi sóng nước lăn tăn ?
Nhớ em nhớ cả hàm răng em cười !
Thu vàng cúc nở sương rơi
Xa nhau mới biết lẻ loi vợ chồng
Em ơi ngày ngóng đêm trông
Sao em biền biệt chẳng mòng tới anh ?
Trầu xanh, yêu quả cau xanh
Nồi gang ấp ủ cháy dành cho em./.
26/10/2018
Chú thích : *Ở vùng Sông Lam, Nghệ An loài rươi rất nhiều cư dân ở đây đánh bắt làm mắm gọi là Mắm Rươi - đặc sản của quê hương xứ Nghệ.

MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI

Này hỡi người yêu, có còn nhung nhớ ?
Một thuở yêu Em đến tan nát cõi lòng
Một người yêu em hơn cả yêu mình
Em kiều diễm,kiêu sa như nàng Tiên giáng thế
ánh mắt đưa tình, nụ cười xinh xinh
Những lời âu yếm, thương trong dạ
Kỉ niệm buồn vui nhớ trong tim
Nhớ đêm sương lạnh cười thút thít
Xoa bàn tay nóng áp lên môi
Tình yêu non dai, hôn vụng trộm 
Em cười đỏ mặt nói anh hư
Trời đêm gió lạnh lao xao thổi
Cuộc tình lãng mạn dưới trăng, sao
Khuê về mơ yêu trong nỗi nhớ
Nhớ miệng em cười trắng hàm răng
Tình sy vương lên lời âu yếm
Con Tim quyến luyến nói lời yêu
Thư anh gửi bao lời thương nhớ
Chờ hồi âm đếm lá Thu rơi
Dòng sông xưa bên bồi bên lở?
Khi anh về đường tình rẽ đôi
Câu tình ca lơ lửng giữa Trời !
Người sao nỡ phụ lời thề ước
Người yêu hỡi! Tình đầu là tình cuối
Một thuở yêu người rồi mãi mãi xa nhau
Để Mắt Môi kia ngậm chặt nỗi đau
Đến tột đỉnh sầu,mang mang lầm lỡ ?
Yêu đắm say sao người nỡ buông tay ?
Để lòng ta chuốc lấy những chua cay ?
Em ra đi nhẹ nhàng như làn khói
Theo áng mây trôi về phía chân Trời !
Để lại cho tôi: " Biệt Thư Từ chối " ! ! ! ?
Mà sao trong lòng vẫn nhớ nhớ,thương thương ! ?
Kỷ niệm tình Em bám vào tâm trí
Một thuở yêu Người làm vỡ nát con tim
giờ ngẫm lại thấy bẽ bàng, tủi hổ !
Trách người thương ,trách ai phụ tình ?
Người yêu hỡi từ đây xin tĩnh biệt
Phương Trời xa có nghe tiếng thở than ?
Anh yêu em thấm ướt cả không gian !
Đẫm nước mắt nhòa phong  thư Em gửi
Tình đôi ta như gió Thu nhẹ thổi
Trút lá vàng xào xạc dưới mưa bay./.
15/10/2018

TIẾNG LÒNG

Năm canh vọng tiếng thở dài
Tiếng đau níu lại bên tai xé lòng
Cuộc Tình như mớ bòng bong
Âm trong,Âm đục sôi trong cung đàn
Tình mau như giấc mơ màng
Tình tan như bọt suối vàng người ơi !
Tình ta như áng mây trôi
Trôi đi muôn ngả không nơi bến bờ
Tiếng vui như tiếng hẹn hò
Tiếng buồn như kén nhả tơ miệng tằm
Thê lương như khúc dương cầm
Não nề như tiếng chèo dầm trong mưa
Tiếng Thu thánh thót song thưa
gió hiu hiu lạnh tiễn đưa tiếng Lòng ./.
13/10/2018

TÌNH MẸ

Mẹ ẵm con vào lòng

Khi con còn non dại

Cùng hạt lúa,củ khoai

Mẹ nuôi con khôn lớn

Theo tiếng gọi Non sông

Con lên đường ra trận

Sau chiến thắng Điên Biên

Con được về thăm Mẹ

Thì lưng Mẹ đã còng

Con cõng Mẹ trên lưng

Mẹ khóc nhòa vai áo

Mẹ như quả Cau héo

Nhăn nheo theo thời gian

Rồi con lại xa Mẹ

Theo nhịp bước Quân hành.

Mẹ ơi !Me ơi !

Cuộc đời theo năm tháng

Trôi mãi vào Nhân gian

Trôi dài theo Vũ trụ

Rồi dừng lại một ngày

Như lá vàng về cội

Theo cát bụi cuộc đời

Đời Mẹ nhiều vất vả

Đời Mẹ nhiều gian khổ

giữa bão tố trùng khơi

Mẹ vẫn luôn mỉm cười

Dành tình yêu cho con !

Mẹ ơi,Mẹ ơi !

Con đã là chàng Trai

Trong mắt của mọi người

Nhưng vẫn là bé con

Trong vòng tay của Mẹ

Dù con đã trưởng thành

Mẹ vẫn thấy nhỏ nhoi

Như hạt Vừng ,hạt Gạo

Mẹ tần tảo nâng niu

Để nuôi con vạm vỡ

Đi diệt lũ xâm lăng

Con xa nhà kháng chiến

Suốt hai cuộc chiến tranh *

Biền biệt bốn mươi năm

Khồng môt lá thư về

Không một dòng địa chỉ

Mẹ cứ thế chờ con

Trong mỏi mòn tuyệt vọng !

Mẹ cứ thế ngậm ngùi

Trong nỗi đau khắc khoải

Miệng thầm gọi tên con

Khóc cạn dòng nước mắt

Ngày Thống Nhất con về

Mắt Mẹ đã mù mờ

Nhìn con không rõ mặt

Lưng Mẹ đã còm xuống

Chống gậy đứng trước hiên

Mẹ bước đi xiêu vẹo

Tay quờ quạng tìm con

Mẹ ơi, Mẹ ơi !

Đôi dòng lệ tuôn rơi

Con quỳ dưới chân Mẹ

Con ôm Mẹ lưng còng

Như ngày xưa Mẹ ẵm

Tuổi thơ con vào lòng

Tình Mẫu Tử long đong

Con không tròn chữ Hiếu

Xin Mẹ cứ bắt tội

Đứa con Cách Mạng về

Cuộc chiến chinh não nề

Chia ly tình Mẫu Tử

Con đắc tội với Mẹ

Trăm vạn lần Mẹ ơi !

Xin Mẹ hãy tha thứ

Cho đứa con tội tình

Mẹ muôn vàn KÍNH YÊU

Của đời con mãi mãi./.

Chú thích ; * Người con đã xa mẹ gần 40 năm suốt 2 cuộc kháng chiến đánh Pháp và đánh Mỹ .

THẦY ĐỒ
Thầy Đồ nắn nót viết lên Tường 
Mấy cậu học sinh cũng đo lường
Hai ả Vôi ve cười tấp tửng
Mắt liếc đưa Tình ngực rung rinh
Thầy Đồ trễ Kính ngắm nhịp Mông
Chợt thấy trong lòng cũng hứng Tình 
Miệng Thầy chóp chép rỏ nước giãi
Hũ mực rung tay vẩy ướt quần
Thầy Đồ vẫy vẫy lại đây "Cưng"
Để Thầy nhìn tỏ cánh hoa "Mưng"*
Căng tròn thít chặt đôi Bồng đảo
Dưới Rốn Bánh dày cũng cong lưng
Này hỡi cô nàng quét Vôi ve ?
Nếu có Duyên nồng với "Áo The "**
Mai về sánh bước cùng Thầy nhé !
Em quét Vôi ve,Anh viết Vè ./.

Chú thích: *"Mưng" Hoa cây lộc vừng,ở nghệ an và một số tỉnh miền trung thường gọi là: lộc Mưng.
** Aó The :áo dài ngày xưa thầy Đồ hay mặc

BẠN VÀ TÔI !

Một mình ta ngồi đây
Nhìn về phương trời xa
Nơi người bạn bôn ba,tìm cuộc sống
Lòng ta ngậm ngùi khôn nguôi
Nhớ bạn thân nơi muôn trùng xa
Nhớ ngày nào ta bôn ba vắng nhà
Mà giờ biền biệt xa !
Hai phương Trời mỗi người một nơi
Nhớ lúc gần nhau
Càfe mỗi sáng
Nghe bao chuyện đời đàm tiếu
Nhưng mấy ai tình thân như mình và bạn !
Bao lời thiết tha,những lời phàn nàn
Mình còn nhớ mãi trong lòng không quên
Chuyện cười thế gian từ cổ chí kim 
Mấy ai để tâm nghe chuyện thằng nghèo ?
Bạn còn nhớ chăng ?
Bao chuyện ngày qua vẫn còn vương vấn ?
Day dứt trong lòng vì làm không xong
Rồi chuyện ngày mai, ngày sau 
Ai biết được đời ta sẽ về đâu ?
Đôi ta đen đủi ít nói, ít cười
Gặp nhau nhoẻn miệng, thấy đắng bờ môi
Chuyện đời ngổn ngang, ngẫm mà ngao ngán
Kể lể thâu đêm,não nề da diết
Lời buồn thay lời ca,lệ nào cho vừa
Đời ta và bạn nỗi sầu không vơi?
Hắt hiu dòng đời trôi tìm về phương trời mới
để nuôi bao nhiêu điều ước ao !
Bao hy vọng lớn lao, mong sao được đổi đời ?
Cho ngày mai tươi sáng
Mà phương trời nào cũng mịt mù, âm u
Đời ta và bạn khổ ải gian truân
Nhưng tình nghĩa vẫn sáng trong
Tình thân không thay đổi
Ngày mai khi Xuân về rộn ràng
Pháo giao thừa giòn tan
Người người trong tiếng cười
Ta lại gặp nhau thôi 
Hỡi người bạn tâm giao như anh em ruột thịt./.
20/9/2018

NHẶT SAO

Này hỡi cô nàng nhặt sao rơi ?

Sao hôm lấp ló cuối chân trời
Chiều đêm buông xuống sao rơi xuống
Cô nhặt sao rơi cho cuộc đời !
Năm canh tiếng than ngắn thở dài
Đường tình gian dối lắm bi ai
Biền biệt người đi không trở lại
Cô nhặt sao trời tặng cho ai ?
Người yêu ơi xót xa lặng lẽ
Khi dòng sông chia hai lối rẽ
Còn lại đây đôi dòng lệ úa
Khóc ngươi yêu, khóc ai phụ tình 
Người đợi người đếm lá Thu rơi
Đếm thời gian,đếm hết sao trời
Người đợi người ngẫm thời gian trôi
Câu tình ca vang vọng giữa trời
Người đợi người đi nhặt sao rơi
giữa biển khơi mà ngỡ Thiên Đường./.
27/8/2018