Chùm thơ của Nguyễn Ngọc Sính - Quảng Ninh

*


Ảnh sưu tầm Internet

 

 

ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ VỀ THAN

Hơi than ấm cất lên từ đất

Nơi ta đang đi...

Đêm se lạnh

Thung lũng than vẫn sôi mộng mơ, thử thách

Đá vỡ, than bụi bay còn mang sắc cầu vồng

Mấy triệu năm ép lòng dưới tầm thăm thẳm

Để cháy lên sức lửa vô thường

Đá giòn mồ hôi trầm tích

Đọng lại những dấu chân hoá thạch

Đã khoác màu áo xanh

Ta như con kiến tha mồi, con ong làm mật

Vẫn chưa hết những kém cỏi tự day dứt mình!

Mở đường vào than

Đi và chạy cũng trên than

Trong hun hút tối và phát sáng

Ngột ngạt, gió dấy lên từ nơi không thấy gì

Không gian định hình bí ẩn

Phía sau mặt trời, trong vũ trụ tạo ra từ bùng nổ

Mang sức thợ lát những phiến đá vuông vức

Vượt dốc tìm lửa tận đỉnh núi, giếng sâu

Nơi đầy bóng trăng, rười rượi gió

Nghe trường ca bốn mùa

Nơi dạn dày sức người cùng hai mặt mưu lược

Thời gian vơi

Vỉa than cạn kiệt hoá thân

Gót giặc vùi sâu dưới bãi thải chân tầng

Bóng dáng mòn vẹt của những công cụ từ thuở cuốc choòng

Mồ hôi gõ lên phím dương cầm, không phải để biểu diễn

Những phiến đá dầy như thanh đàn cổ

Tim ta có tiếng trống dội

Tiếng hát hành quân vang dọc Trường Sơn của sư đoàn than

Bao người đã đi vào giấc ngủ như thức *

Tổ quốc ghi công

Vịnh Hạ Long chưa lặng sóng

Hoa sim tím ngắt, đến hẹn lại về

Cơn gió vùng than khao khát bay lên

Hơn nửa thế kỉ

Bản thảo còn dang dở...

-- 6/2013

 

* Thời chiến tranh, vùng mỏ lập thành Sư đoàn than vào chi viện chiến trường miền Nam.

 

 

BỤI CHUYỀN

 

Thương nhớ các nữ liệt sĩ thanh niên xung phong

 

Còn mãi trong nhau thuở tuổi đôi mươi

Thôi đừng trách anh khóc nhiều đến thế

Ngày nào bên sông vui cùng bạn trẻ

Bàn tay rải thẻ chơi chuyền

 

Đôi môi ửng hồng mắt em dịu êm

Trong ấy tuổi thơ quê mình rộng thế

Gương mặt nhọ nhem lại tươi như thể

Gốc cỏ quê mình bụi cát cũng ngây thơ

 

Mảnh bom vô hồn cắt ngang mộng mơ

Anh không nghĩ nụ cười em héo được

Một dảnh mạ non chịu bao bom giặc

Bụi đất ngày nào theo em rồi sao?

 

Anh lại khóc vì thương nhớ nhau

Vết máu in từng tế bào vẫn đỏ

Quê nặng thêm hạt bụi chuyền ngày đó

Đất thật gần mà em mãi xa!

 

Kỉ niệm tuổi thơ lắng mãi vào ta

Những đêm trắng trong anh và đất ./.

 

Tháng  3/2013

 

PHÙ ĐIÊU TRÊN SÓNG

 

Thả tóc bay trong gió mặn

Muối với người cùng đổ mồ hôi

Biển dập dìu nâng ta trên sóng

Uống nắng qua mây dịu mát hồn người

Sóng vỗ như say nghìn núi trụ trời

Hậu duệ Bạch Đằng rân rân chân đá

Thuỷ triều lên ào ào sức gió

Hỏi bao năm già mà núi xanh rêu?

Tạo hoá khêu tình muôn vẻ phù điêu

Qua lắm nắng mưa không mòn cảnh sắc

Sóng vồ vập trào qua vồng ngực

E ấp non thiêng mát giữa đất trời ./.

 

-- 6/2013 --

 

TẠO DÁNG

Dọc dài hình chữ S

Triệu năm sóng vỗ kiệm lời

Ru con

Mẹ hát câu muối mặn gừng cay

Khơi xa bão cuồng gió chát

Màu áo nâu sồng khoác lên Tổ quốc

Dìu nhau tập cấy tập cày

Tổ tiên ta

Đi lên bằng văn minh lúa nước

Thời gian hăm hở

Đời người biết chạy biết bay

Đất đã lắm lim già mía mật

Câu hò sông nước hoà dọc dòng trong

 

Bà kể cháu nghe bao chuyện ngày xưa

Huyền thoại Thủy Tinh

Bao lần sóng lừng xô bờ

Bấy lần sóng lừng oà vỡ

Sự sống ngàn đời khắc lên vách đá

Tạo thành vóc dáng Việt Nam ./.

-- 6/2013 --