Câu chuyện đồi sim
Nhớ một buổi chiều êm cùng anh đi hái sim. Sim tím mọng như bao điều muốn nói. Mà chúng mình chỉ toàn nói về sim. Hết cành lá hoa rồi đến quả. Để bây giờ nỗi nhớ vẫn bâng khuâng...
CÂU CHUYỆN ĐỒI SIM
Em đóng quân ở dưới chân đồi
Khẩu đội của anh ở đỉnh đồi sim tím
Mỗi lần xuống chân đồi lấy nước
Anh lại hái đầy mũ sim tím mọng
Áo anh rách giòn vì đạn giặc
Em ngồi khâu vá mạng ... nhớ thương
Các chị trong tiểu đội vẫn đọc câu thơ ấy
Mỗi khi em ngồi vá áo cho các anh
Rồi một ngày bom dội suốt ngày đêm
Chị Lành đã hy sinh khi cùng công binh phá bom nổ chậm
Mới sáng nay chị hỏi
Em có ưng cậu pháo thủ đó không?
Đường lên đỉnh đồi trở nên xa xăm
Những hố bom làm đồi sim nham nhở.
Khẩu đội pháo các anh
Đã hy sinh một nửa.
Anh
Bị thương rất nặng
Khi em đến,
anh chỉ kịp nắm bàn tay đặt lên trái tim mình!
Ôi! các chị các anh
Bao nhiêu đạn bom đổ xuống đất này
Nhưng đường vẫn thông và xe vẫn chạy
Chúng tôi lên đường đi về phía trước
Để lại đồi sim tím mọng nhớ thương.
Nhớ một buổi chiều êm cùng anh đi hái sim
Sim tím mọng như bao điều muốn nói
Mà chúng mình chỉ toàn nói về sim
Hết cành lá hoa rồi đến quả
Để bây giờ nỗi nhớ vẫn bâng khuâng...
Đỗ Thu Yên