Chú mèo đã sống 1 triệu lần

Có một chú mèo vằn đã sống một triệu năm. Nó đã chết đi sống lại đến triệu lần. Nó có một triệu người chủ khác nhau. Người nào cũng yêu quý nó hết mực. Người nào cũng khóc khi nó qua đời. Riêng mèo vằn chẳng yêu quý ai. Nó cũng chưa bao giờ khóc.

 

 

Có lần, chủ mèo vằn là một vị hoàng đế. Ngài suốt ngày say sưa chiến tranh. Mỗi khi ra trận, ngài đều mang theo mèo vằn, cho nó ở trong một chiếc lồng vàng xinh đẹp. Thế rồi một lần mèo vằn bị tên lạc bắn xuyên qua người. Vị hoàng đế ôm lấy nó than khóc. Ngài mang xác mèo vằn về lâu đài. Mộ của con mèo nằm gọn ghẽ trong góc vườn thượng uyển.

Có lần, chủ mèo vằn là một chàng thủy thủ. Chàng mang nó đi khắp các đại dương, đến từng bến cảng. Một hôm, con mèo sẩy chân ngã khỏi boong tàu. Chàng thủy thủ vội vớt nó lên nhưng không kịp. Mèo vằn đã chết đuối. Chàng thủy thủ ôm cái xác ướt nhẹp của con mèo khóc òa. Mộ của mèo vằn nằm ở một hòn đảo hoang xa xôi giữa biển khơi.
Có lần, chủ mèo vằn là một tên trộm. Tên trộm ôm nó theo đi khắp phố phường. Thấy gia đình nào đi vắng, hắn dụ cho lũ chó ra gầm gừ với mèo vằn rồi ung dung đột nhập mở két ăn trộm. Một hôm, con mèo bị chó dữ cắn chết. Tên trộm ôm xác nó đi lầm lũi trong đêm khóc nức nở. Mộ của mèo vằn nằm im lìm nơi góc phố tối tăm.
Có lần, chủ mèo vằn là một bà lão. Hằng ngày bà già vuốt ve nó và ngóng con qua khung cửa sổ trong nhà dưỡng lão. Mèo vằn yên bình nằm ngủ trong lòng bà. Cuối cùng nó chết già. Bà cụ lụ khụ ngồi khóc bên xác con mèo. Mộ nó nằm ở gốc cây sát ngay cửa sổ nhà dưỡng lão.
Vì mèo vằn đã sống đến một triệu lần và người chủ nào cũng yêu quý nó nên nó coi chuyện được yêu quý là điều đương nhiên. Nó cũng đã chết quá nhiều lần nên chẳng hề thấy sợ chết.
Lần này mèo vằn không có ai là chủ. Nó trở thành mèo hoang. Vì đã sống đến cả triệu năm nên nó cực kỳ tinh khôn, giỏi giang và quyến rũ. Lũ mèo cái đều yêu nó điên dại. Mèo vằn chẳng coi điều đó có gì quá đặc biệt. Nó đã quen được yêu mến trong một triệu năm rồi. Lũ mèo cái tìm đủ mọi cách quyến rũ mèo vằn. Có con mèo mang cho nó thức ăn ngon. Nhưng ngon làm sao bằng đồ ăn trong cung đình? Có con mèo rủ nó đi du lịch bốn phương. Nhưng có nơi nào trên trái đất này mà chàng thủy thủ chưa đưa nó đến? Có con mèo hàng ngày liếm lông cho nó. Nhưng làm sao thích bằng việc được bà lão vuốt ve? Chẳng điều gì có thể khiến mèo vằn rung động vì nó đã sống đến một triệu lần.
Một hôm, có một con mèo trắng xinh đẹp xuất hiện. Khác với lũ mèo cái, mèo trắng chẳng hề chú ý đến mèo vằn. Mèo vằn thấy vậy liền tìm cách gây ấn tượng: “Này cô em, cô có biết là ta đã chết đến một triệu lần rồi không?”. Con mèo trắng không chút ngạc nhiên, chỉ ngước nhìn rồi nói: “Vậy ư?
Thấy mèo trắng chưa để ý đến mình, hôm sau mèo vằn đến trước mặt mèo trắng rồi nói: “Này cô em, vì ta từng sống đến một triệu lần nên không có gì là ta không biết” Mèo trắng ngước mắt thờ ơ: “Vậy sao?
Mèo vằn hãnh diện: “Đúng vậy!”. Mèo trắng hỏi: “Người ta bảo cuộc sống vô nghĩa nếu thiếu tình yêu. Thế anh có biết tình yêu là gì không?”. Mèo vằn thú nhận: “Ta chưa từng yêu bao giờ?”. “Thế anh sống đến một triệu lần vô nghĩa ư?”.
Mèo vằn không trả lời được. Nhưng cũng từ đó mà nó làm quen được với mèo trắng. Cho đến một hôm, mèo vằn ngỏ lời: “Anh vẫn chưa biết tình yêu là gì? Nhưng anh biết một điều rằng anh rất hạnh phúc nếu có em bên cạnh”. Mèo trắng dịu dàng dụi mình vào mèo vằn.
Mèo vằn và mèo trắng từ đó ở bên nhau. Nếu như mèo vằn thấy những cuộc đời trước dài lê thê thì cuộc sống bên cạnh mèo trắng trôi qua thật nhanh. Nó đã có với mèo trắng một lũ mèo con xinh xắn. Mèo vằn không bao giờ khoe nó đã sống một triệu lần nữa. Nó chỉ quan tâm đến cuộc sống bây giờ, bên cạnh mèo trắng. Hình như nó cũng không quan tâm đến bản thân mình nữa. Toàn bộ tình cảm nó đều dồn hết cho mèo trắng và lũ mèo con.
Lũ mèo con khôn lớn, chúng tỏa đi khắp nơi. Mèo vằn và mèo trắng tiếp tục sống bên nhau. Mèo vằn cứ nghĩ cuộc sống này sẽ kéo dài mãi mãi. Nhưng đến một hôm, mèo trắng ngủ mãi không tỉnh dậy. Mèo vằn khóc. Lần đầu tiên trong một triệu cuộc đời đã trải qua, mèo vằn khóc. Mỗi ngày nó rơi một triệu giọt nước mắt. Và một triệu ngày liên tục mèo vằn khóc bên nấm mộ của mèo trắng. Đến ngày thứ một triệu, nó gục xuống bên cạnh ngôi mộ rồi chết.
Mèo vằn từ bỏ phép lạ, nó không muốn sống lại nữa. Bởi khi đã sống một cuộc sống đầy ắp tình yêu, những cuộc sống khác là thừa thãi.
YOKO SANO
HOÀNG TÙNG  dịch