Thơ của Chu Văn Keng (từ CHLB Đức)

Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi/ Liêu xiêu câu hát ru hời người ơi/ Ngọc Sơn run rủi cõi đời/ Nao lòng nỗi nhớ một thời Hồ Gươm (Chu Văn Keng)

 

 

ĐÊM THU HỒ GƯƠM

 

 

Nhớ Hồ Gươm những năm 70

Nước Hồ lay tháp Thiên Thanh

Rỡn rờ liễu rủ buông mành chờ trăng

Trăng ngần đợi gió dẫn sang

Tháp Rùa lẫn bóng thênh thang mây trời

Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi

Liêu xiêu câu hát ru hời người ơi

Ngọc Sơn run rủi cõi đời

Nao lòng nỗi nhớ một thời Hồ Gươm

Berlin, Canh Dần 2010

DẪU MỘT CHÚT BUỒN

HÀ NỘI MÃI DẤU YÊU...

Những ngày về thăm Hà Nội

Hà Nội ngày về

Tiếng sấu rụng không âm thầm rụng nữa

Đêm đâu còn tĩnh mịch tiếng rao khuya

Đáy không gian không chỉ tiếng chuông chùa

 

Hà Nội ngày về

Đâu đó vẫn còn hằn đậm

Những thói quen rất không Hà Nội

 

Cô thiếu nữ

Đến từ miền chiêm trũng

Dạo phố phường sao khỏi bước thấp cao

 

Giữa công viên

Anh thanh niên từ miền nào xa lắm

Đang tỏ tình ngon ngọt gọi noọng ơi

 

Đến bát bún riêu cũng đậm đà hội nhập

Thêm mùi vị lạng thịt bò vừa tái

 

Người thiếu phụ đi Vespa bóng nhoáng

Mua vịt rồi quyết không mua "húng Láng"

Người Hà Nội chỉ ăn "húng Hà Nội" thôi!!!

 

Hà Nội ngày về. . .

 

 

Mai xa rồi ta trở về quê mới

Dẫu một chút buồn Hà Nội mãi dấu yêu...

Berlin, Canh Dần 2010