Chùm thơ mới của Trần Chính (Qùy Hợp, Nghệ An)

 

MÙA XUÂN CỦA MẸ

( Kính tặng Mẹ thân yêu tròn 92 tuổi )

Chín mươi hai mùa Xuân của Mẹ

Vẫn cười tươi trong ánh mắt Mẹ tôi

Vẫn ngọt ngào trong ký ức xa xôi

Vẫn dịu dàng trên bờ môi của Mẹ

Mẹ vẫn hiền lành như trang Cô tích

Như Bạch tuyết yêu thương bảy chú Lùn

Mẹ vẫn vậy rất đơn sơ,giản di

Vẫn áo bà ba, bầm nước nâu sòng

Cuộc Đời Mẹ gian nan vất vả

Như muôn vàn bà mẹ Việt Nam

Tần tảo nuôi con không kể gian lao

gánh bảy người con vượt qua giông ,bão

Mẹ là tình yêu thương chung thủy

Con tự hào được mẹ sinh ra

Mẹ là lũy Tre những đêm trăng tỏ

Là câu dân ca bên cánh võng đong đưa

Mẹ là bà Tiên xuống Trần gian cứu độ

Dẫn dắt con đi về phía Mặt Trời

Chín mươi hai mùa Xuân phơi phới

Mẹ vẫn cười tươi,ánh mắt sáng ngời

Vẫn căn dặn cháu con,chữ Tâm,chữ Đức

Sống ở đời phải thanh bạch hiền lương

Lời Mẹ dạy con ghi Tâm tạc dạ

Chữ Hiếu này con khắc nhớ trong Tim

Con mong Mẹ có nhiều mùa Xuân nữa

Để hàng ngày Con được gọi,Mẹ ơi ! .

09/2/2021

EM LÀ TIA NẮNG TRONG ANH

Em là tia nắng nóng

Sưởi ấm tâm hồn anh

Em là Hồng Nhung đỏ

Cài bên trái Tim anh

Em là Hồ nước xanh

Long lanh như màu Mắt

Là cánh Đồng bất tận

Cánh cò nghiêng cuối Trời

Em là Suối Tóc Tiên

Mượt mà như dải Lụa

Là mùa nghiêng hai nửa

Hai nửa là của nhau !

Em là câu Dân ca

Ru anh vào giấc ngủ

Em là ánh Trăng ngà

Anh là lũy Tre xanh

Đôi bờ in đáy nước

Em là vạt nắng vàng

Sưởi ấm trái Tim Anh

Mùa Đông sẽ chết đi

Rồi mùa Xuân lại đến

Mắt Em đẹp Trời Sao

Em là câu Chung thủy

Cho Mình thương nhớ nhau.

 

MÃI MÃI LÀ GIẤC MƠ

Âý là khi Ta yêu nhau thực sự

Ngớ ngẩn vào ra như đứa nhớ Nhà

Một ngày không gặp nhau đôi bận

Bỗng cõi lòng cảm thấy bâng khuâng !

Từ Cổ,chí Kim yêu nhau là vậy

Xa là nhớ,gặp nhau là dận

Như Uyên ương ríu rít trên cành

Như bóng Hình đáy nước long lanh

Rồi một ngày Tình bỗng chia xa

Ta thơ thẩn,thẫn thờ như xác chết

Như Bói Cá ngủ quên trên cọc nhọn

Soi Hình hài dưới bóng Trăng treo

Tình lạnh lùng như Nghĩa địa đêm Đông

Thì thôi nhé,chia tay em nhé

Xin đừng buồn cố vui với niềm đau

Kỷ niềm ngày xưa bám vào ký ức

Nhớ đường ướt mưa Em tiễn Anh về

Ngày Em đi, xin chúc em bình an

Đường Em đi con đường bất tận

Nơi em về sẽ không còn ân hận

Sẽ không còn bơ vơ

Cuộc Tình này mãi mãi là giấc mơ.

05/4/2021

HUẾ VÀO ĐÊM

Huế vào Đêm sao mà thương đến vậy ?

Dòng hương Giang thơ mộng lững lờ !

ánh Sao Trời cũng lặng lẽ buông lơi

Con đò nhỏ xuôi về miền Thiên Mụ

Đêm cô đơn xứ Người Em có biết

Cầu Trường Tiền thưa thớt người qua

Cành Trúc đong đưa dưới bóng Trăng ngà

Một riêng Anh thẫn thờ ôm kỷ niệm

Miền Trung ơi dẫu quanh năm vất vả

Huế vẫn ngọt ngào,lãng mạn trăng hoa

Bến Ngự viên vẫn e lệ nhạt nhòa

Phản phất Phấn hương Cung tần,Mỹ nữ

Chợ Đông ba đêm về lặng lẽ

Gác trọ nằm nghe tiếng mưa rơi

Huế đêm nay Trăng cũng buồn trôi

Đèn Kinh thành ngọn xanh,ngọn đỏ

Nỗi cô đơn tê tái xé lòng

Hẳn giờ này em còn thức giấc ?

Dõi theo hình một bóng phiêu du !