Thơ Hoàng Thảo Chi (Huế)

Khi tỉnh dậy…chỉ là cơn ác mộng/ Làng xóm vẫn bình yên/ Đồng xanh gió lộng/ Những mái trường/ Rộn rã sớm mai lên/ Con lại mang hoa, mang cả nỗi biết ơn/ Để dâng tặng thày cô nhân ngày Nhà giáo…/ Nhưng tất cả đã chôn vùi trong lũ bão/ Chỉ còn những giọt nước mắt này/ Con xin lỗi thày cô!

 

 

CHÚNG CON XIN LỖI!

 

Ngày mai, ngày lễ của thày cô

Nhưng chúng con không có hoa để tặng!

Làng xóm, trường mình…lũ phá tan hoang

Cô giáo bị cuốn trôi theo dòng nước dữ

Chúng con chít lên đầu những dải khăn tang.

 

Nhà của con trôi đâu không rõ

Nước mắt ứ trên mặt mẹ cha

Phờ phạc kinh hoàng!

 

Con trâu của nhà con nằm kia,

Bốn vó chổng lên trời,

Như những dấu chấm than!

Nó chết mà không sao hiểu được

Tại sao lũ về nhanh thế???

 

Con muốn khóc,

Nhưng mắt con khô lệ

Nước đã nhiều lắm rồi

Còn khóc nữa chi thêm!

 

Con ước gì mình ngủ qua đêm

Khi tỉnh dậy…chỉ là cơn ác mộng

Làng xóm vẫn bình yên

Đồng xanh gió lộng

Những mái trường

Rộn rã sớm mai lên

Con lại mang hoa, mang cả nỗi biết ơn

Để dâng tặng thày cô nhân ngày Nhà giáo…

 

Nhưng tất cả đã chôn vùi trong lũ bão

Chỉ còn những giọt nước mắt này

Con  xin lỗi thày cô!

Miền Trung mùa lụt 2013

Hoàng Thảo Chi